ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 50

Bành Dã dẫn Trình Ca đến chỗ ở, đi vào một hành lang dài hẹp,

hai bên là dãy phòng ở.

Bành Dã nói: “Thật sự không có phòng trống, cô ở tạm vài ngày

vậy”.

Trình Ca nói: “Không sao”.

Mở cửa đi vào phòng, trong gian phòng nhỏ không đến hai mươi

mét vuông bày bàn ghế đơn giản, góc phòng có một chiếc giường
gầm cao. Ba lô máy ảnh và túi máy tính của Trình Ca đặt chỉnh tề
trên bàn bên cạnh gương lược và bàn chải đánh răng của người khác.

Trình Ca hỏi: “Chỗ này của các anh có cả phụ nữ à?” “Trong đội

tôi, tên là Đạt Ngõa, đi tuần tra rồi”.

Trình Ca quay sang nhìn anh: “Anh ở đâu?” “Phòng đối diện”.

“Một mình à?”

“… Cùng với Tang Ương”. “Ờ”. Trình Ca quay mặt đi.

Hai người lại yên lặng một hồi lâu không nói.

Đã sắp đến giữa trưa, trong phòng oi bức, Trình Ca đi tới bên

cạnh bàn định mở cửa sổ.

Cửa sổ kiểu cũ, bên trong là chấn song sắt thẳng đứng, bên

ngoài là khung gỗ, cửa kính có hoa văn, trong suốt nhưng không
nhìn thấu được.

Trình Ca đứng bên bàn đưa tay với chốt cửa sổ, chốt bên dưới

còn dễ mở, chốt bên trên thì khó hơn nhiều. Cô rướn chân cũng
vất vả, loay hoay một hồi cánh tay bám đầy rỉ sắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.