ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 124

chặn được cái trò tai quái của bọn yêu tinh, và mừng vì đền đáp được công
ơn của ông, song chúng tôi sẽ không liều mạng tại những bình nguyên
phương Nam vì mấy gã lùn đâu.”

“Thôi được,” Gandalf nói. “Cứ đem chúng tôi đến nơi nào và bao xa tùy
các bạn! Chúng tôi đã hàm ơn các bạn rất nhiều rồi! Nhưng bây giờ chúng
tôi đang đói đến chết đi được đấy!”

“Tôi sắp chết vì đói đây,” Bilbo nói bằng một giọng yếu ớt không ai nghe
thấy.

“Chuyện đó có lẽ sẽ thu xếp ổn thỏa được,” Đại Bàng Chúa nói.

Sau đó có thể các bạn đã nhìn thấy một bếp lửa rừng rực trên thềm đá và
bóng dáng các chú lùn ở xung quanh đang nấu ăn khiến mùi thịt nướng bay
ra thơm phức. Bầy chim đại bàng đã đem đến những cành cây khô làm
nhiên liệu, và cũng mang đến nào thỏ nhà, nào thỏ rừng và một con cừu
nhỏ. Mấy chú lùn lo liệu toàn bộ việc nấu nướng. Bilbo quá yếu nên không
giúp gì được, hơn nữa anh chàng lại chẳng thạo gì lắm cái việc lột da thỏ
hoặc thái thịt, vì trước kia thường quen được ông hàng thịt làm sẵn chuyển
đến chỉ việc nấu thôi. Gandalf cũng vậy, lão đang ngả lưng sau khi góp
phần mình vào việc nhóm lửa, bởi Oin và Gloin đã đánh mất mấy hộp mồi
lửa. (Những người lùn thậm chí tới bây giờ vẫn chưa quen dùng diêm).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.