ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 219

chìm vào chân trời. Trời đã sắp tối hẳn. Khi họ hầu như không còn chút hy
vọng nào nữa thì bỗng một tia mặt trời màu đỏ thoát ra như một ngón tay
xuyên qua kẽ hở của đám mây. Một tia sáng yếu ớt chiếu thẳng qua miệng
hốc và rọi vào mặt tường đá nhẵn thín. Con chim hét già, nãy giờ vẫn
nghểnh đầu sang một bên mà quan sát bằng đôi mắt tròn sáng từ chỗ đậu
trên cao, bỗng cất một tiếng hót lanh lảnh. Có một tiếng nứt ầm vang. Một
mảnh đá tách ra khỏi bức tường rồi rơi xuống. Một cái lỗ chợt xuất hiện
cách mặt đất chừng ba bộ.

Vội vã và run rẩy, chỉ sợ lỡ cơ hội, các chú lùn chạy vội tới bức tường đá
mà đẩy mạnh - nhưng chẳng ăn thua gì.

“Chìa khóa! Chìa khóa!” Bilbo kêu to. “Thorin đâu rồi?”

Thorin hớt hải chạy đến.

“Chìa khóa!” Bilbo hét lên. “Cái chìa khóa đi kèm tấm bản đồ ấy! Hãy thử
ngay đi trong lúc còn thì giờ!”

Thế là Thorin bước lại gần rồi kéo cái chìa khóa trên sợi dây chuyền quanh
cổ mình ra. Chú đút nó vào lỗ. Chiếc chìa vừa khít và xoay! Tách! Ánh
sáng mờ tắt hẳn, mặt trời lặn, mảnh trăng biến mất, và bầu trời bỗng
tối đen.

Lúc này tất cả bọn họ cùng nhau đẩy, và rất chậm rãi một phần vách đá bắt
đầu xê dịch. Những vết nứt dài và thẳng xuất hiện rồi mở rộng ra. Một cánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.