ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 295

Chương XVIII - HÀNH TRÌNH
TRỞ VỀ

Lúc tỉnh dậy, Bilbo hoàn toàn trơ trọi một mình. Anh chàng đang nằm trên
những phiến đá phẳng ở Đồi Quạ, và chẳng có một ai ở gần. Một ngày mây
quang, nhưng lạnh giá, thênh thang phía trước. Người anh đang run rẩy và
lạnh như tảng đá, nhưng cái đầu lại nóng như lửa đốt.

“Chẳng biết chuyện gì đã xảy ra nhỉ?” anh chàng tự hỏi. “Dù sao thì mình
vẫn chưa phải là một trong những anh hùng đã ngã xuống; song mình e
rằng còn đủ thời gian để trở thành như vậy!”

Anh chàng đau đớn ngồi dậy. Nhìn vào thung lũng anh chàng chẳng thấy
một gã yêu tinh còn sống nào. Một lát sau, nhờ đầu óc minh mẫn ra chút ít,
anh chàng nghĩ mình nhìn thấy các tiên đang dọn tới chỗ mấy tảng đá ở
phía dưới. Anh chàng dụi mắt. Rõ ràng là vẫn còn một doanh trại trên khu
đồng bằng cách đó một quãng; và có người lui tới quanh cái Cổng thì phải?
Các chú lùn có vẻ đang bận bịu dọn dẹp bức tường. Song tất cả đều im lặng
đến lạnh người. Không có tiếng gọi nhau và không có tiếng vọng của một
bài ca. Dường như buồn đau vương lẫn cả trong không khí.

“Rốt cuộc là chiến thắng, mình cho là thế!” anh chàng vừa nói vừa sờ lên
cái đầu nhức nhối của mình. “Chà, xem ra đó là một chuyện rất đáng
buồn.”

Chợt anh chàng nhận thấy một người đang trèo lên rồi đi về phía mình.

“Này, xin chào!” anh chàng run rẩy cất tiếng gọi. “Này, xin chào. Có tin gì
hả?”

“Giọng nói nào phát ra giữa các tảng đá thế?” người đó vừa nói vừa đứng
lại và nhìn ngó xung quanh, cách chỗ Bilbo ngồi không xa.

Khi đó Bilbo chợt nhớ đến cái nhẫn của mình! “Ôi chà!” anh chàng nói.
“Cái sự tàng hình này rốt cuộc cũng có những mặt hạn chế đấy chứ. Nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.