ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 66

tại những cái động bỏ hoang ở vùng mỏ Moria, kể từ sau cuộc chiển giữa
người 1ùn và bọn yêu tinh.”

Thorin suy ngẫm những lời nói đó. “Tôi sẽ giữ gìn thanh danh của thanh
kiếm này,” chú nói. “Ước gì nó sẽ sớm bổ đôi lũ yêu tinh một lần nữa.”

“Một điều ước rất có thể sẽ sớm trở thành hiện thực trên dãy núi kia đấy!”
Elrond nói. “Nhưng bây giờ hãy cho ta xem bản đồ của anh đi đã!”

Ông cầm lấy bản đồ và nhìn chằm chằm một lúc lâu, rồi lắc đầu; tuy hoàn
toàn chẳng ưa gì giống người 1ùn cùng sự hám vàng của họ, ông lại căm
ghét lũ rồng cùng sự hiểm độc tàn ác của chúng; và ông đau lòng nhớ đến
cái đống hoang tàn của thị trấn Thung Lũng cùng những tiếng chuông vui
vẻ, và đôi bờ cháy rực của Sông Chảy long lanh. Vành trăng như chiếc lưỡi
liềm bạc lớn đang tỏa sáng. Ông giơ cao tẩm bản đồ lên và ánh sáng trắng
chiếu qua nó. “Cái gì thể này?” ông nói. “Có những ký tự ánh trăng ở đây,
bên cạnh những chữ rune ghi rằng ‘cửa cao năm bộ và ba người có thể sóng
bước đi vào.’”

“Ký tự ánh trăng là cái gì?" anh Chàng hobbit hỏi, lòng đầy hồi hộp. Anh
chàng thích bản đồ, như tôi đã kể các bạn nghe lúc trước; và anh chàng
cũng thích chữ rune, thích văn chương và thích chữ viết tay đẹp đẽ, dù là
khi anh chàng tự viết lẩy thì nét chữ lại hơi mảnh và như gà bới.

“Ký tự ánh trăng là những chữ rune, nhưng cậu không thể nhìn thấy được,”
Elrond nói, “không nhìn thẩy khi nhìn thẳng vào chúng. Chỉ có thể nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.