ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 79

vấp ngã mấy lần vì không có tay mà giữ thăng bằng. Một lúc lâu sau họ
mới dừng lại, và khi đó họ hẳn đã xuống đến tận lòng núi.

Sau đó Gandalf bật sáng cây gậy phép của lão. Dĩ nhiên đó là Gandalf rồi;
nhưng ngay lúc đó bọn họ quá bận rộn nên không hỏi được lão đã đến bằng
cách nào. Lão lại rút kiếm ra, và thanh kiếm lại tự lóe sáng trong đêm tối.
Khi nãy cơn thịnh nộ bừng bừng vì có lũ yêu tinh quanh đó đã khiến nó rực
cháy; lúc này nó lại sáng rỡ như một ngọn lửa xanh vì khoái trá khi giết gã
chúa hang to lớn kia. Chẳng khó khăn chút nào, nó cắt đứt dây xích của lũ
yêu tinh và nhanh chóng giải thoát tất cả các tù nhân. Thanh kiếm này có
tên là Glamdring Chặt Đầu Kẻ Thù, chắc các bạn còn nhớ. Lũ yêu tinh chỉ
gọi nó là Gậy Phang và còn căm hận nó hơn cả Kiếm Sắc nữa. Thanh Bổ
Đôi Yêu Tinh cũng đã được giải cứu rồi; bởi Gandalf cũng mang nó theo
cùng, lão đã giật được nó từ một gã yêu tinh gác cửa quá khiếp đảm.
Gandalf đã nghĩ tới hầu hết các tình huống; và tuy không làm được tất cả
mọi việc, lão đã giúp được bạn bè của mình rất nhiều trong hoàn cảnh khốn
cùng.

“Chúng ta có mặt đầy đủ cả chứ?” lão vừa nói vừa cúi đầu trao trả thanh
kiếm cho Thorin. “Để ta xem nào: một - đó là Thorin; hai, ba, bốn, năm,
sáu, bảy, tám, chín, mười, mười một; thế còn Fili và Kili đâu nhỉ? Đây rồi!
mười hai, mười ba - và đây là anh chàng Baggins: mười bốn! chà, chà! tình
hình có thể tồi tệ hơn, nhưng rồi cũng có thể khả quan hơn rất nhiều đấy.
Không ngựa, không đồ ăn, và không biết mình đang ở đâu, mà hàng lũ yêu
tinh giận dữ lại đang ở ngay phía sau! Chúng ta đi tiếp thôi!”

Họ đi tiếp. Gandalf đã nói đúng: họ bắt đầu nghe thấy tiếng ồn ào và những
tiếng thét khủng khiếp của lũ yêu tinh ở tít phía sau, trên những lối đi họ
vừa qua. Điều đó khiến họ phải bước nhanh hơn bao giờ hết, và bởi anh
chàng Bilbo tội nghiệp không thể bước nhanh bằng nửa họ - những chú lùn
có thể lăn mình đi với tốc độ kinh người, xin nói để các bạn biết, khi họ
buộc phải làm thế - họ đã thay nhau cõng anh chàng trên lưng.

Tuy nhiên lũ yêu tinh đi còn nhanh hơn những chú lùn, mà lũ này lại thuộc
đường hơn (chính lũ chúng đã làm những con đường này), và chúng lại
đang tức giận điên cuồng nữa; vì vậy dù đã cố đi nhanh hết sức các chú lùn
vẫn nghe thấy tiếng kêu gào la hét của lũ yêu tinh mỗi lúc một gần hơn.
Chẳng mấy chốc họ thậm chí còn nghe thấy cả tiếng chân yêu tinh bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.