ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 87

câu đố. Hỏi và đôi khi cả đoán câu trả lời là trò tiêu khiển duy nhất mà lão
từng chơi với những sinh vật lạ lùng khác trong lúc ngồi trong hang của
chúng vào thời xa xưa, trước khi lão mất hết bạn bè và bị đuổi đi, cô độc
một mình, để rồi cứ bò xuống, bò xuống mãi tận cái cõi tối đen ngầm dưới
dãy núi này.

“Được thôi,” Bilbo nói, sốt sắng đồng ý, để còn tìm hiểu thêm về sinh vật
này, xem liệu lão có hoàn toàn cô độc không, liệu lão có hung dữ hoặc là
đói hay không, và liệu lão có phải là bằng hữu của lũ yêu tinh hay không.

“Ngươi hỏi trước đi,” anh chàng nói, bởi không có đủ thì giờ mà nghĩ ra
một câu đố.

Thế là Gollum rít lên:

Cái gì có rễ mà không ai nhìn thấy,

Nó cao hơn các ngọn cây,

Nó cứ vươn cao, vươn cao mãi,

Mà chẳng bao giờ lớn được.

“Dễ ợt!” Bilbo nói. “Quả núi, ta cho là thế.”

“Nó đoán dễ dàng nhỉ? Nó phải thi tài với chúng ta, mình thân yêu à! Nếu
nó hỏi chúng ta mà chúng ta không trả lời được, khi đó chúng ta phải thực
hiện điều nó muốn, nhé? Chúng ta sẽ chỉ đường cho nó thoát khỏi đây,
đúng rồi!”

“Đồng ý!” Bilbo nói, chẳng dám không đồng ý, và đầu óc gần như vỡ tung
ra để mà nghĩ những câu đố có thể cứu mình khỏi bị ăn thịt.

Ba mươi chú ngựa bạch trên quả đồi màu đỏ,

Thoạt đầu chúng nhai rào rạo,

Rồi chúng giậm giậm chân,

Rồi chúng đứng im thin thít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.