ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 89

Nhưng những câu đố loại bình thường trên mặt đất như thế này khiến lão
mệt mỏi. Chúng cũng gợi nhớ cái thời lão không đến nỗi cô đơn, chui lủi và
tởm lợm như bây giờ, và điều đó khiến lão nổi nóng. Hơn nữa, chúng còn
khiến lão thấy đói; vì vậy lần này lão cố đưa ra một câu gì đó khó đoán hơn
đôi chút và khó chịu hơn:

Không thể thấy, không thể sờ,

Không thể nghe, không thể ngửi,

Nó nằm sau các vì sao và dưới các quả đồi,

Và nó lấp đầy các hang trống rỗng,

Nó đến trước rồi mới chạy theo sau,

Kết liễu cuộc đời và giết chết tiếng cười.

Thật không may cho Gollum là Bilbo đã được nghe loại câu đố như thế từ
trước; và câu trả lời thì anh chàng có sẵn bất kỳ lúc nào. “Bóng tối!” anh
chàng nói, thậm chí không cần gãi đầu hoặc phải bận tâm suy nghĩ.

Một cái hộp không bản lề, chìa khóa hay nắp đậy,

Vậy mà cả một kho vàng được giấu bên trong

Anh chàng hỏi để kéo dài thời gian, trước khi có thể nghĩ được một câu đố
thật sự khó. Câu này anh chàng cho là dễ như trò đùa, tuy rằng anh chàng
không sử dụng những từ quen thuộc người ta vẫn dùng. Song nó lại tỏ ra là
một câu hỏi vô cùng hóc búa đối với Gollum. Lão tự rít lên với mình, và
lão vẫn không trả lời được, cứ thì thào ấp a ấp úng.

Một lát sau Bilbo trở nên sốt ruột. “Nào, cái gì thế nhỉ?” anh chàng nói.
“Câu trả lời đâu phải là cái siêu nước sôi trào ra ngoài, bằng vào cái âm
thanh ngươi đang tạo ra thì dường như ngươi nghĩ thế thì phải.”

“Cho chúng ta một cơ hội nào; hãy để nó cho chúng ta một cơ hội, mình
yêu a... xìì... xìì... xìì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.