ANH CHỈ CẦN EM - Trang 162

ANH CHỈ CẦN EM

Thẩm Dạ Diễm

www.dtv-ebook.com

Chương 22: Bất Lực

Một lòng hạnh phúc bên nhau Như vậy có gì sai

Đôi tình nhân không đến được với nhau Thế gian lắm chuyện đau

buồn.

Hồ điệp (Hồ Ngạn Bân)

Liêu Duy Tín nhẹ nhàng ngồi dậy, cầm di động đi ra phòng khách. Gọi

vài cuộc điện thoại dặn dò công việc, rồi gọi cho quán cháo dưới lầu mang
đồ ăn lên, xong xuôi anh mới rón rén quay lại phòng ngủ.

Mở cửa ra thì phát hiện Bạch Ký Minh đã dậy rồi, đang mắt nhắm mắt

mở nhìn . Liêu Duy Tín “hừ” một tiếng, vén chăn chui vào, ôm đầu cậu
nói: “Bao ngày trời sao không gọi lấy một cuộc điện thoại?”

“Không phải em đã viết giấy nhắn lại rồi sao?” Bạch Ký Minh uể oải

đáp.

“Em nghĩ cả mấy ngày trời mà chỉ cần một mảnh giấy là xong sao?”

Liêu Duy Tín trợn mắt, “Thật hết nói, chỉ biết bản thân thôi, sao em không
nghĩ anh ở đây lo lắng chừng nào. Gọi cuộc điện thoại thông báo đã đến nơi
an toàn cũng có chết ai? Anh thật không biết em có nhớ gì đến anh không?
Trước mặt thì quấn quýt ngọt ngào, quay lưng đã thành người khác rồi.”

“Rõ ràng đều do anh quá lo xa, em lớn từng này rồi còn sợ đi lạc

chắc? Trước đây cũng có báo cáo với ai đâu, chẳng phải hơn hai mươi năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.