ANH CHỈ CẦN EM - Trang 21

Làm giáo viên trường thể dục thể thao, nói thoải mái thì cũng thoải

mái thật, chỉ có buổi sáng lên lớp, buổi chiều ngồi trong văn phòng tán gẫu
soạn giáo án, không có áp lực đi dạy. Nhưng nói không thoải mái cũng
chẳng sai, tất cả học sinh ở đây đều là “học sinh có vấn đề” của các trường
khác. Tính tình kỳ quái nông nổi, rất khó quản lý. Đối đầu với giáo viên là
chuyện thường thấy, hồi trước còn có cô giáo bị học sinh làm tức đến phát
khóc.

Vừa tốt nghiệp đại học Bạch Ký Minh liền nhận lời mời đến đây dạy,

thực ra trường cậu học không phải là trường sư phạm, nhưng cậu thích sự
tự do nhàn nhã, không đua tranh bon chen, thực tập xong liền ở lại đây
luôn. Thoáng cái đã ba năm trôi qua, cậu gặp qua không biết bao nhiêu học
sinh, lai lịch đáng sợ có, tính cách hung bạo có, thích gây sự có, nhưng cậu
chưa từng gặp học sinh nào giống Lạc Nhất Lân đang đứng trước mặt,
không ngờ cậu học sinh này lại dám theo dõi mình.

Bạch Ký Minh quan sát mấy người đó đang từng bước từng bước áp

sát, đành phải lùi về sau, dần dần lùi vào trong ngõ. Đám người đi cùng
không phải là học sinh trong trường, nhưng đều trẻ, chỉ tầm mười bảy mười
tám, tóc nhuộm, quần áo lập dị. Một tên huýt sáo: “Đúng là không tồi, da
dẻ trắng trẻo mượt mà. Phải rồi, còn là gay chứ, chắc chắn là đứa bị đè,
nhìn bộ dạng quyến rũ của hắn kìa”.

“Không phải mày động lòng rồi đó chứ?”

“Thằng này chỉ dám nghĩ bậy chứ làm gì có gan làm bậy”, một tràng

cười lớn vang lên.

Bạch Ký Minh vẻ mặt vô cảm, ngay cả lông mi cũng chẳng buồn chớp

lấy một cái, không thèm để ý bọn lưu manh, chỉ nhìn về phía Lạc Nhất Lân.
Cậu thiếu niên đó châm một điếu thuốc, dựa lưng vào tường, bình thản theo
dõi vở kịch hay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.