ANH CHỈ CẦN EM - Trang 35

Liêu Duy Tín nắm lấy bàn tay cậu, nói: “Xin chào, tôi là Liêu Duy

Tín”.

Đường Lâm không để ý đến cơn sóng ngầm mãnh liệt giữa hai người,

quay sang nói với Bạch Ký Minh: “Ký Minh, cậu còn phải lên phát biểu,
mau đi chuẩn bị đi”. Bạch Ký Minh lập tức cúi mình: “Vậy tôi đi trước
đây”, nói xong quay người đi mất.

Liêu Duy Tín vâng vâng dạ dạ đối phó với Đường Lâm, thực chất trái

tim anh đã bay vào phòng đa năng rồi, mãi mới nghe thấy Đường Lâm nói:
“Chúng ta cũng vào đi”. Anh liền lập tức giơ tay mời ông đi trước, rồi cùng
bước vào.

Mười lăm phút tạm nghỉ kết thúc, căn phòng dần yên tĩnh trở lại,

giọng nói trong trẻo của Bạch Ký Minh truyền qua micro, vang vọng cả căn
phòng: “Chào

mọi người, tôi là Bạch Ký Minh, giáo viên trường cao đẳng thể dục

thể thao, hôm nay xin được phép trình bày vấn đề liên quan đến tiếp đón
các đoàn đại biểu tham gia Olympic sắp tới. Bài phát biểu của tôi kéo dài
khoảng hai tiếng đồng hồ”.

Âm lượng vừa phải, không quá nhanh cũng không quá chậm, dù sao

Bạch Ký Minh cũng đã làm thầy giáo được ba năm, phong thái trước đám
đông đường hoàng tự nhiên, người của Bộ Y tế lúc nãy khó mà so bì được.
Giọng cậu trầm tĩnh, ánh mắt từ từ nhìn khắp hội trường, ngay cả biểu cảm
của người ngồi trong góc khuất nhất cậu cũng nắm bắt được.

“Tôi biết, sau mấy ngày tập huấn liên tục, mọi người đều mệt rồi, vì

thế

trước tiên tôi đã chuẩn bị một đoạn phim nhỏ, để mọi người thư giãn

chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.