ANH CHỈ CẦN EM - Trang 50

nghe cậu ta hát cũng cảm động phát khóc, lập tức lôi người yêu đến

phòng đăng ký kết hôn, không chút đắn đo”.

“Biến, là cậu chứ còn ai, đến cửa phòng hành chính dân sự đăng ký lại

hối hận, lấy cớ đi mua nước ngọt rồi chuồn luôn, làm mình phải dỗ dành cô
ta cả một buổi chiều, cậu còn mặt mũi mà kể ra nữa.”

“Đúng thế, nhưng sau đó không phải cô ta thích cậu sao? Còn suốt

ngày làm sushi cho cậu, ha ha, tình ý thế còn gì.”

Hai người lôi chuyện cũ trêu nhau, mấy cô gái cùng nhau gây rối:

“Bạch Ký Minh, thêm bài nữa. Bạch Ký Minh, thêm bài nữa”.

Bạch Ký Minh cười bất lực, cầm micro lên. Đỗ Tử Thành nói: “Nghe

hoàng tử bạch mã hát tình ca, phải tắt đèn”. Lập tức tất cả đèn phía trước tắt
hết, căn phòng rộng lớn chỉ còn ánh sáng nhấp nháy trên màn hình.

Mọi người im lặng, một giai điệu du dương chầm chậm vang lên, đó là

bài “Chim tuyết” của Hùng Thiên Bình.

“Đàn chim di cư bay về phương nam, gió thổi từng cơn buốt giá. Em

làm trái tim tôi đau đớn, nó đang rỉ máu vì em. Em bỏ rơi thế giới, anh vẫn
chờ em quay về.” Giọng hát trong vắt của Bạch Ký Minh như suối chảy
bên tai, thanh khiết mà mở ảo. Cậu ngồi xuống một chiếc ghế đặt gần màn
hình, đối diện Liêu Duy Tín đang ngồi trên sô pha.

Xung quanh Bạch Ký Minh sáng trưng, càng khiến màu đen phía

trước rõ ràng hơn, bao trùm toàn bộ mọi người, kể cả hình bóng kia. Cậu
nhìn thẳng vào góc đó, không thấy gì, lại càng an tâm. Cậu như đang hát
cho chính mình, lại như đang hát cho Liêu Duy Tín nghe, giọng hát chan
chứa nỗi tuyệt vọng và đau thương khôn cùng: “Anh không muốn bay về
phương nam, dòng lệ rơi xuống từng giọt. Đôi cánh trống trải này chỉ muốn
được ôm trọn em, những thứ em đã dành cho anh là điều tốt đẹp nhất trên
đời”, “Anh lại quay đầu bay đi tìm kiếm, mặc cho ký ức xưa làm anh rơi lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.