ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 134

Cốc Tử đột nhiên ngẩng đầu lên, thấy ánh mắt đó của anh thì trừng mắt

nhìn, Trần Kiều đưa sữa chua cho cô, tất nhiên Cốc Tử chẳng khách khí, cô
đón lấy hộp sữa rồi ngoắc tay ra hiệu, “Ra rửa rau đi.”

“Nhưng anh... không biết làm.”

“Mau lên, cái này, cả cái này nữa, rửa tất cả mau lên, nếu không thì biến

khỏi đây ngay hôm nay.” Cốc Tử nói chẳng nể nang.

Nước lúc này khá lạnh, vừa chạm tay vào đã khiến tay Trần Kiều đỏ

hồng cả lên. Cốc Tử thoải mái đứng hút sữa chua, mặc anh đánh vật với
đám rau cần rửa, sau đó lại nhiệt tình sai Trần Kiều làm hết cái nọ đến cái
kia. Ngoài mặt Trần Kiều tỏ ra không vui nhưng thực ra trong lòng anh
đang hỉ hả muôn phần, chỉ cần được ở cạnh cô, anh làm gì cũng thấy vui vẻ
hết.

Cốc Tử ngồi lặng một bên nhìn anh khom lưng làm việc nhà, trong lòng

bỗng nhiên đan xen rất nhiều cảm xúc phức tạp. Người đàn ông luôn miệng
nói yêu cô, động tí là nũng nịu, ăn vạ cô này sẽ là người đàn ông của đời cô
hay sao? Cô khẽ nhoẻn miệng cười thầm nghĩ: “Thôi, cho cậu ta một cơ
hội. Cốc Tử, mày có thể không cần đến gia đình, nhưng Dược Dược thì
cần...”

Cốc Tử vẫn đang nghĩ ngợi linh tinh thì Hạ Dữ Quân gọi điện thoại tới,

giọng nói của anh vang lên sang sảng trong điện thoại. “Em yêu, mấy hôm
nay không gặp em rồi, hoá ra em làm biếng trốn việc nhé.”

“Ơ, em trốn việc hồi nào, em đã hoàn thành công việc của ngày hôm qua

rồi.” Cốc Tử ngồi trên ghế thoải mái nói chuyện với Hạ Dữ Quân, đột nhiên
cô cảm thấy có ai đang ghé sát bên vai cô, hóa ra là Trần Kiều, anh áp sát
tai vào điện thoại, mặt đầy nộ khí rồi trừng mắt nhìn Cốc Tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.