ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 145

“Ừ…”

“Vừa rồi có người cầu hôn mình, bị cậu phá rối đó, mình đã suýt đồng

ý.” Cốc Tử nói rồi làm vẻ mặt nghiêm trọng.

“Hả?” Tiểu Võ kêu lên thất thanh, “Mình có lỗi với Trần Kiều quá!”

“Là Hạ Dữ Quân kìa.”

“Ơ, thế thì mình làm đúng rồi, may quá.” Tiểu Võ vuốt vuốt ngực, cố nặn

ra một nụ cười trên khuôn mặt đang méo mó vì khóc nhiều quá.

Cốc Tử nguýt bạn một cái rồi ra ngoài lấy chút đồ ăn cho bạn. Hạ Dữ

Quân đã về, Trần Kiều đang ngồi trên cái ghế tựa có thể lúc lắc được, trông
chẳng khác gì ông già, Dược Được thì ngoan ngoãn ngồi bên chơi một
mình. Bình thường, Trần Kiều thấy Cốc Tử thì lập tức xoắn xuýt vồ vập lại
ngay như mèo thấy mỡ, nhưng lúc này anh nhìn Cốc Tử bằng ánh mắt
chẳng mấy cảm xúc, lại còn hừ một tiếng rồi quay mặt đi ngay.

Cốc Tử có phần ngạc nhiên trước thái độ đó của Trần Kiều nhưng cô

cũng chẳng để tâm. Lúc cô đi vào lại chạm mặt anh lần nữa, anh lạnh lùng
nhìn cô rồi lại ‘hừ’ một tiếng. Cốc Tử hơi chau mày, đáp lại cho anh bằng
ánh nhìn cũng không mấy quan tâm.

Cốc Tử vào phòng đặt đĩa cơm trước mặt Tiểu Võ, “Cơm vẫn nóng đấy,

cậu mau ăn chút đi.”

“Chiến đấu trên giường nhiều quá, đến hết cả hơi rồi.” Tiểu Võ nói rồi

trệu trạo và cơm vào miệng.

Thấy Tiểu Võ đã dần trở lại bình thường, Cốc Tử lựa lời cười hì hì hỏi

bạn, “Tiểu Võ, mình nhiều chuyện một chút nhé, chiến đấu trên giường như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.