ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 163

“Con bé này… nhà chúng ra còn có phòng khách mà.” Bà Lâm Thanh

lên tiếng trách.

Bà thấy Cốc Tử có vẻ không muốn nói chuyện nữa thì bảo cô về phòng

nghỉ ngơi, người làm mẹ như bà chỉ có thể cho con cái lời khuyên, chứ
quyền lựa chọn và quyết định vẫn là ở chúng. Với bà, cậu trai trẻ Trần Kiều
rất được, chân thành, thực thà và lễ phép.

Cốc Tử về phòng nhưng không sao ngủ ngay, cô làm nốt mấy việc còn

dang dở cho xong rồi gửi mail đi, sau đó cô lại mở file cuốn tiểu thuyết của
mình ra viết vài dòng. Thế nhưng hôm nay, cô không có hứng thú chút nào
với việc này nên lát sau cô bỏ đó đi tắm. Cốc Tử vừa tắm xong thì chuông
điện thoại reo, là tin nhắn của Trần Kiều gửi tới, “Cốc Tử, ra mở cửa cho
anh.” Đã hơn mười một giờ rồi, có lẽ Trần Kiều sợ đánh thức ba mẹ cô, cô
vội khoác một chiếc áo ngoài bộ đồ ngủ rồi ra ngoài mở cửa cho anh. Cửa
vừa mở, mùi rượu nồng nặc phả vào, Trần Kiều hình như đã say lắm rồi, cả
thân thể đổ nhào vào người cô. Cốc Tử loay hoay một tay đỡ anh đứng
vững, một tay đóng cửa lại.

Cốc Tử đẩy Trần Kiều nhưng anh không động đậy gì cả, hình như đã ngủ

say, không biết anh giả vờ hay thật nữa đây, nếu là thật anh về đây bằng
cách nào, mà nếu là giả vờ sao Cốc Tử cấu véo đủ kiểu anh vẫn không động
đậy hay phản ứng gì? Cốc Tử hơi khó chịu nhưng chẳng biết làm thế nào,
cô dìu anh vào phòng tắm vốn chỉ định lau mặt cho anh, nhưng Trần Kiều
vừa vào tới nơi thì đã nôn thốc nôn tháo, cô lại vội đẩy anh ra chỗ bồn cầu,
chạy ra đứng đằng sau vừa vỗ lưng cho anh vừa lẩm bẩm trách móc, “Đã
không uống được rượu thì đừng có ra ngoài uống linh tinh. Anh có biết thế
này sẽ gây phiền phức cho người khác lắm không?”

Trần Kiều nôn xong thì quay người lại cởi đồ, Cốc Tử chưa kịp phản ứng

gì thì anh đã cởi hết quần áo rồi mở vòi nước, xối vào người mình. Cốc Tử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.