ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 228

“Haiz, mình buồn và đau lòng quá!”

Rồi cứ thế, Cốc Tử lạch cạch gõ một tràng những chữ lên màn hình

khiến Tiếu Tiếu nhìn không khỏi chóng mặt, cô chưa hiểu có chuyện gì xảy
ra với bạn của mình, vừa chậm rãi nhai mực nướng mà Cố Triết Xuyên vừa
mua cho vừa gõ gõ bàn phím trả lời, “Cốc Tử thân yêu, cậu làm sao vậy?”

“Hôm nay mình tới nhà Trần Kiều để gặp ba cậu ấy. Ông ấy có vẻ không

vừa lòng với gia thế nhà mình và nhân phẩm của mình, mình coi như bị
nhục mạ một phen. Ông ấy nghĩ rằng mình chấp nhận hủy hoại tương lại, cố
tình sinh Dược Dược ra để leo qua thềm cửa vào nhà ông ấy. Tất nhiên,
mình vẫn đủ bình tĩnh tươi cười chào ông ấy đường hoàng rồi mới về, mình
cũng hiểu cha mẹ nào chẳng muốn tốt cho con. Nhưng giờ đây, mình thực
sự buồn và tủi thân khủng khiếp.”

Bên này Tiếu Tiếu đọc những dòng tâm sự của bạn mà chỉ có thể há hốc

miệng vì ngạc nhiên, rốt cuộc Trần Kiều và Cốc Tử bắt đầu từ bao giờ đã
tới nước gặp phụ huynh như thế này.

“Haiz, cậu phải lòng Trần Kiều từ khi nào vậy?” Tiếu Tiếu hỏi lại bạn.

“Quên chuyện lỗi lầm xưa kia đi thì Trần Kiều chẳng có gì không tốt cả.

Không phải là giờ mình đã phải lòng anh ấy, chỉ là lần nào cũng thấy anh ấy
hạ giọng năn nỉ, lại một lòng lo lắng cho mẹ con mình, mình cũng thấy mủi
lòng. Đồng ý tới nhà anh ấy hôm nay hoàn toàn là do mình ngốc nghếch mà
ra.”

Cốc Tử nghĩ một lúc rồi gõ tiếp, “Nhưng nếu thực sự quan hệ giữa hai

đứa mình muốn phát triển sâu hơn thì tất nhiên, mình cũng muốn được sự
chấp nhận của mọi người. Nhưng sự đã đến nước này, giờ mình chẳng
muốn gì nữa cả, khoảng cách về gia thế, địa vị, tuổi tác, và bao nhiêu thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.