ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 236

với nhau.”

Tiểu Võ lại đỏ bừng mặt, cô cốc vào đầu Dược Dược, “Thằng nhóc này,

sao mà khôn sớm vậy! Đi ngủ mau, đợi ba cháu đạt được gian kế rồi hãy về,
nếu không là công cốc cả đấy, cháu xem nhà chỉ có hai phòng thôi mà.”

Dược Dược lên giường đi ngủ, nó chau mặt bảo, “Mẹ cháu thơm hơn cô

nhiều, cô là chúa lười biếng.”

Tiểu Võ làm mặt giận dữ hét lên với Dược Dược, “Giai của cô còn

không chê, cháu đòi chê cô hả?”

Dược Dược nghe cô Tiếu Tiếu nói thế thì cười nhăn nhở, “Chú Ngụy

luôn miệng chê bai cô, cô không nghe thấy sao?”

Tiểu Võ tức giận nhảy lên, đi đi lại lại trong phòng mấy vòng liền, cuối

cùng dường như cũng đã tìm ra được câu trả lời đích đáng: “Cái đó, người
ta gọi là ghẹo tình.”

Trần Kiều thực sự thích thú khi được sống ở đây, vì ngày nào anh cũng

được đưa vợ đi làm, đưa con đi học rồi mới tới công ty, tâm trạng vì thế
cũng tốt theo, ngày nào cũng hân hoan rạng ngời, khiến cô thư ký Lisa của
anh cũng phải ngạc nhiên thắc mắc, “Sếp Trần, dạo này tâm trạng sếp tốt
thật đấy!”

“Ừ, dạo này bà xã đối xử tốt với tôi, con trai cũng quấn lấy tôi, tất nhiên

là tôi phải vui rồi.” Trần Kiều nói rồi mím môi, ra vẻ rất tự hào.

Cô thư ký Lisa bắt đầu lắm chuyện, “Sếp Trần, sếp đừng đùa chứ! Theo

tôi biết thì ngay từ năm thứ ba đại học sếp đã đảm nhận vị trí này, thế mà
thư ký của sếp là tôi chưa bao giờ có cơ hội giúp sếp tặng hoa hay chọn quà
cho phu nhân cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.