ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 246

Không phải anh nghe nhầm đấy chứ, cô ấy đã đồng ý rồi sao?

Cốc Tử nhẹ nhàng đáp lại, khe khẽ như có phần ngượng ngùng, “Tự

nhiên tôi thấy nóng đầu, có lẽ tí nữa tôi sẽ hối hận mất.”

Trần Kiều cong môi, mắt anh sáng rực lên trong đêm tối, anh đưa tay ôm

lấy cô thật chặt, khi chạm vào làn da mát lạnh của cô tự nhiên anh thấy
mình hưng phấn lạ thường. Nụ cười rạng rỡ đọng trên mặt anh, anh ngượng
nghịu thì thầm bên tai cô, “Sau lần đó, anh đã hình dung trong lòng không
biết bao nhiêu lần, giờ cuối cùng đã thành sự thật.”

Cô đã chấp nhận thể xác anh, liệu có phải tâm hồn cũng đang dần dần

tiếp nhận anh không? Anh cúi gục xuống hôn lên làn môi cô, nhẹ nhàng ve
vuốt làn môi mềm dịu của cô. Bên cánh mũi anh là hơi thở dịu hương của
cô. Anh yêu mùi thơm trên thân thể ấy, nó khiến anh cảm thấy vừa ấm áp
vừa vui sướng. Anh tình tứ hôn lên mặt cô, Cốc Tử thấy không quen, cô hơi
né anh ra, nụ hôn dịu nhẹ của anh khiến cô cảm thấy bất an, cô vỗ vỗ lên
lưng anh, “Nhột quá…”

Trần Kiều cười khẽ, anh đưa tay cởi lớp quần áo trên người cô, Cốc Tử

ngượng ngùng đưa tay giữ chặt lấy quần, Trần Kiều cúi đầu dụi vào mặt cô
khẽ khàng, “Ngoan nào, bỏ tay ra em.”

Cốc Tử ban đầu vẫn kiên trì giữ chặt, nhưng khi Trần Kiều cúi xuống

hôn nhẹ vào từng ngón tay cô, cảm giác tê tê như luồng điện chạy dọc sống
lưng khiến cô bất giác buông ra. Anh bật cười chọc ghẹo, áp sát vào vai cô,
“Em cũng có cảm giác phải không?”

“Vớ vẩn, tôi cũng là phụ nữ bình thường mà, hơn nữa tôi cũng đâu bị

lãnh cảm.” Cốc Tử tự thấy bản thân mình mâu thuẫn, cô cố dùng giọng nói
lạnh lùng để che giấu đi cảm xúc thật của mình, trong bóng đêm mắt cô vẫn
mở tròn xoe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.