ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 27

Tiểu Võ giận dữ, ngón tay cô run run chỉ vào mặt em họ, “Trần Kiều,

mày, hóa ra thằng khốn nạn tao chửi bấy lâu lại là mày, mày biết không,
mày có biết không hả...”

Trần Kiều đưa mắt nhìn đi chỗ khác, ánh đèn rọi vào đáy mắt anh tối lại,

đổ một cái bóng đen mờ trên khuôn mặt, “Em vẫn luôn yêu cô ấy.”

“Vứt mẹ cái tình yêu của mày đi, mày đừng giải thích gì cả.” Tiểu Võ

trừng mắt nhìn em, dường như cơn thịnh nộ của cô đã bốc lên tới đỉnh dầu.
Cốc Tử nói coi tất cả nhẹ như lông hồng, nhưng năm năm nay cô ấy phải
chịu đựng những gì đâu phải cô không hiểu, cô không tin cuộc sống của bạn
mình lại có thể dễ dàng thuận lợi. Gia cảnh nhà Cốc Tử khá ổn, bố cô có
một nhà máy riêng, nhưng vì mẹ qua đời từ sớm, cha cô lại cưới vợ mới,
con gái chưa học xong đã có bầu mà không biết cha đứa trẻ là ai, chắc chắn
cô đã sống trong biết bao lời bàn tán xì xào, chê trách.

“Mấy năm nay em đi tìm cô ấy mãi nhưng không có tin tức gì.” Trần

Kiều nhìn xuống mỉm cười tự giễu, “Chị à, em biết em có lỗi với cô ấy,
nhưng em thực sự muốn theo đuổi cô ấy, muốn bù đắp lại tất cả. Hôm nay,
em tìm chị không phải muốn thương lượng gì với chị, em muốn chị ủng hộ
em.”

“Chó chết!” Tiểu Võ vẫn chưa thể bỏ qua mọi chuyện dễ dàng như vậy

với Trần Kiều, “Bây giờ mày tự nhiên dẫn xác tới trước mặt Cốc Tử thì
mày bảo cô ấy phải thế nào, hả? Dù gì thì cô ấy cũng có tình cảm với sư
huynh, còn với mày có gì đâu, nếu mày nói với cô ấy người đó là mày, ừ
phải, thì mày nghĩ cô ấy sẽ ra sao? Mà cái quan hệ đó giữa hai người mày
gọi là gì, cưỡng...”

“Khi đó, cô ấy ôm lấy em, em không kìm được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.