ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 293

dung “…mình có bầu rồi, bạn trai cậu…” gì gì đó, cô lườm anh, “Có rỗi
việc không cơ chứ!”

“Ở công ty anh có một nhân vật được mệnh danh là ‘number one’, chốc

nữa anh bảo cậu ấy giúp anh một việc. Anh nhất định phải trả thù tên bệnh
hoạn đó.”

Cốc Tử quay sang vò đầu anh, “Đừng có trẻ con thế, mau ra ăn thôi.”

Nói xong cô với thêm áo ấm đưa cho anh mặc vào, “Cẩn thận không lại
nhiễm lạnh đó.”

Trần Kiều đứng sau lưng cô lẩm bẩm, “Tự nhiên em dịu dàng với anh

thế, anh không quen.”

Cốc Tử xì một tiếng, cô quay lưng lại, giơ cao giò đá anh một cái ngã vật

ra sofa, “Bệnh hoạn”.

Hai người ra ngoài ăn cơm, Trần Kiều gắp miếng rau chân vịt lên nhăn

nhó, “Anh không ăn có được không?”

“Không được, rau này rất nhiều dinh dưỡng, mau ăn đi!” Cốc Tử nói rồi

gắp mấy cọng rau vào bát anh, còn múc một bát canh đầy cho anh, “Anh
phải ăn hết đó.”

Trần Kiều bình thường vốn kén ăn nhưng không phải là anh thực sự

không ăn được. Anh lại đưa ánh mắt đáng thương ra nhìn Cốc Tử, cô phải
dỗ dành khuyên bảo mãi, cuối cùng anh cũng ăn hết chỗ thức ăn cô yêu cầu.
Ăn xong anh uể oải nằm ra ghế, tay ôm một chiếc gối ôm rồi nói, giọng đầy
mãn nguyện, “Anh không đi đâu nữa, cứ nằm đây có người chăm đến tận
răng, thật là sướng thân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.