ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 298

“Anh ngủ không nổi đâu!” Trần Kiều phụng phịu, thấy Cốc Tử lưu tài

liệu vào hòm thư rồi tắt đèn, Trần Kiều chưa kịp vui mừng đã nghe cô nói,
“Em mang máy tính ra ngoài làm việc, anh ngủ với Dược Dược đi.”

Trần Kiều cố gắng kéo chút vạt áo Cốc Tử nhưng không được, cô đã ra

khỏi phòng rồi, Trần Kiều muốn khóc ngay mà không còn nước mắt, anh
nhắn tin cho Cốc Tử, “Em yêu, sao hôm nay em không chịu chiều anh, tại
sao vậy?”

“Em để dành tới đêm mình động phòng hoa chúc.”

“Nhưng chúng mình đã cùng nhau hôm trước rồi mà.”

“Lần đó chỉ là một chuyện tình cờ tuyệt đẹp mà thôi.”

Trần Kiều nói không lại, anh hừ một tiếng, “Thế thì đợi tới đêm tân hôn

vậy, dù gì cũng chỉ còn một ngày nữa, anh sẽ cố gắng nhịn thêm chút nữa
vậy.”

Sáng hôm sau, mới năm giờ Trần Kiều đã thức, anh thử liền một lúc mấy

bộ trước gương hồi lâu, sau cũng chọn được một bộ mà anh ưng ý nhất, đắc
thắng nhìn mình bảnh bao tuấn tú trong gương. Anh lại xức thêm chút nước
lên đầu rồi chải chuốt tóc, sau đó hứng khởi hoa chân múa tay vài cái rồi
đưa tay kéo con dậy, “Dược Dược, mau dậy thôi con.”

Dược Dược ậm ừ vâng vâng dạ dạ nhưng không sao mở mắt ra nổi. Anh

bèn cưng nựng nó, “Ngoan nào Dược Dược, hôm nay là ngày đại hỉ của ba
đó, mau dậy nói ‘chúc mừng ba’ đi con!”

“Chúc mừng ba!” Thằng bé vẫn mắt nhắm mắt mở nói cho ba nó vui rồi

cựa mình quay sang bên kia ngủ tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.