ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 312

bình bản thân, là vì sếp yêu cầu vậy. Riêng phần tự phê bình, Cốc Tử lại
cảm thấy khá dễ dàng, bởi cô là người xin nghỉ nhiều nhất.

Lúc cô phát biểu, sếp cứ nhìn cô chằm chằm. Cốc Tử nhanh chóng hiểu

ra vấn đề, có lẽ lần trước cô nói với ông ta quan hệ giữa cô với Trần Kiều
chỉ là ‘qua đường’ nên chắc giờ ông ta đang khinh bỉ cô lắm. Sau khi cô
phát biểu xong, ông ta nhìn mọi người trong phòng hết một lượt rồi lên
giọng lạnh lùng, “Còn ai muốn nói gì về Cốc Tử không?”

“Có!” Một giọng nam giới vang lên.

Mọi con mắt đổ dồn về phía người vừa lên tiếng, thế rồi ai nấy đều chú ý

lắng nghe xem anh ta chuẩn bị nói gì. Người này thản nhiên nói, “Cốc Tử
một mình nuôi con quả thực rất vất vả, có lẽ đã đến lúc nên tìm cho mình ai
đó.”

Cốc Tử nghe đến đây thì đỏ bừng mặt, đột nhiên cô thấy buồn nôn, bình

thường người này không hay nói chuyện, sao hôm nay tự nhiên lại phát biểu
kì lạ vậy? Niềm an ủi lớn nhất của Cốc Tử sau buổi họp là mục sếp phát
tiền mừng tuổi, có vẻ phong bao cũng dày dày. Cốc Tử coi trọng từng đồng
mình kiếm ra nên không bao giờ vung tay quá trán, giờ được nhận tiền
mừng thì hỉ hả lắm.

Sau cuộc họp, sếp cô nói cả công ty phải đi nhậu một chầu, lại còn nói

rất rõ, chị Hà đã đặt tiệc và phòng riêng cả rồi, mọi người nhất định phải đi,
coi như tiệc mừng cuối năm.

Lúc nào đi tụ tập cũng vậy, tăng một là đánh chén, tăng hai là karaoke,

uống rượu. Buổi sáng, Trần Kiều đã bảo cô hôm nay anh không đi làm mà ở
nhà chuẩn bị đồ ngon đợi cô về, Cốc Tử vốn định về sớm nhưng sếp trên đã
hạ lệnh xuống, không đi coi như không nể mặt ông, thành ra cô chẳng còn
cách nào khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.