ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 313

Mấy hôm trước, Dược Dược đã nghỉ đông nên thằng bé ở nhà cùng ba

sửa soạn bữa tối đợi Cốc Tử về thì hí hửng ra mặt, chỉ một cuộc điện thoại
mà làm hai cha con tụt hết cả hứng. Trần Kiều thể hiện rõ ràng chẳng vui
chút nào bằng việc chỉ ậm ừ, “Vậy khi xong xuôi thì gọi điện cho anh, anh
qua đón em về.”

Cốc Tử biết lát nữa sẽ phải chúc rượu nên cô lấy đầy mỳ vào bát ăn lót

dạ trước, sau đó còn cẩn thận ăn thêm một vài thứ khác nữa. Bởi vì Cốc Tử
‘không hiểu chuyện’ cùng lí lịch của mình, nên tính ra trong văn phòng cô
là nhân viên bậc thấp nhất, rượu bắt đầu chúc từ cô mà đi, phải mời từng
sếp một, vừa mời rượu vừa nói cả đống lời đường mật, vậy nên cô càng
ghét mấy cuộc tụ tập kiểu này. Tuy nhiên, tửu lượng của Cốc Tử khá tốt,
người trong công ty cũng không nhiều nên chúc một hai lượt cũng không
đáng ngại gì, mời rượu xong cô cúi thấp người xuống để mọi người khỏi
chú ý tới cô mà lôi ra bắt chúc rượu tiếp, ăn xong thì cả công ty lại lôi nhau
đi hát hò như kế hoạch.

Cốc Tử chần chừ không dám ngồi lên xe vì mọi người hầu như đều đã có

hơi men, nhưng không còn cách nào khác, cô đành chui bừa vào một chiếc,
không quên kéo cả Miêu Miêu vào cùng với mình. Chủ chiếc xe cô lên ngồi
lại chính là người đàn ông vừa ý kiến về cô trong cuộc họp, lúc lên xe anh
ta lại nhắc chuyện cũ. Hình như anh ta đã uống hơi nhiều, hơi thở ra chỉ
nồng nặc mùi rượu. Cô ngồi cùng Miêu Miêu ở hàng ghế sau, cả người
Miêu Miêu lúc này đã đổ vật ra ghế.

Cốc Tử nghe anh ta nhắc lại chuyện vừa xảy ra thì khẽ đáp, “Xin lỗi, tôi

vừa đăng ký kết hôn mấy hôm trước, qua năm mới sẽ chính thức tổ chức lễ
cưới, hy vọng khi đó mọi người sẽ đến chúc phúc cho chúng tôi.”

Miêu Miêu nghe Cốc Tử nói vậy thì bật ngồi dậy, gần như tỉnh hẳn, nhìn

cô sững sờ, “Cốc Tử, thật ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.