ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 324

Trần Kiều hôn tới tấp xuống đôi môi hồng xinh của cô, Cốc Tử vốn định

ngủ tiếp nhưng bị anh quậy cho tỉnh cả ngủ, cô xoa đầu Trần Kiều, “Tiểu
Kiều cô nương, lão gia rất có hứng thú, nhưng vì đói bụng quá nên phải dậy
đi ăn gì đó đã, nàng tha cho ta nhé.” Lừa lúc Trần Kiều chưa kịp phản ứng
lại thì cô đẩy anh ra rồi bỏ vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt. Trần Kiều
ngơ ngác đứng dậy, lấy ra bộ đồ ngủ hình bò sữa mặc vào người, trông anh
như trẻ ra đến cả chục tuổi. Cốc Tử đi ra nhìn thấy anh trong bộ dạng ấy thì
chỉ buông được đúng một câu: “Em thấy mình như nuôi thêm một cậu con
trai vậy.”

Trần Kiều quay người lại soi gương lẩm bẩm, “Anh thấy đẹp mà.” Ngay

sau đó, anh lăng xăng đi lấy đồ ăn sáng vào phòng cho Cốc Tử, thực ra cô
cũng lười xuống bếp, giờ lại có đồ ăn bày sẵn trước mặt như vậy thì cũng ăn
ngon lành, xong xuôi thì vươn vai thoải mái, “Hôm nay thời tiết tuyệt quá!”

“Thời tiết không quan trọng, thời tiết không bỏ ra làm thức ăn cho em

được.” Trần Kiều ngồi đối diện với Cốc Tử rồi nháy mắt cô, “Em ơi, mình
tiến hành thôi nhỉ…”

Cốc Tử lườm anh rồi chối đây đẩy, “Lần sau, để lần sau nhé.”

Trần Kiều không chịu, cứ như đứa trẻ con nhất định đòi kẹo cho bằng

được, đòi không được thì lại làm bộ nũng nịu đến thảm thương, đến lúc nào
vừa ý mới thôi. Sau nỗ lực không mệt mỏi của anh, Cốc Tử cuối cùng cũng
mủi lòng, cô vượt qua chướng ngại tâm lý của mình gật đầu đánh rụp, ban
ngày ban mặt đồng ý “hành sự”. Trần Kiều bí bức suốt mấy hôm nay giờ
mới được như ý nguyện, anh ra sức cống hiến, Cốc Tử nằm rên rỉ hết kêu
trời lại than đất: “Ôi, cái lưng của em, em già rồi, lưng không xong rồi.”

Trong lúc ân ái, Trần Kiều trông rất gợi cảm, vẻ mặt anh hơi nghiêm

nghị, môi mím chặt không nói lời nào, mồ hôi trên trán rơi xuống từng giọt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.