ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 334

chứ, dù gì ông bà đi mừng tuổi người ta cũng không ít đâu, giờ coi như mới
thu lại được, haha… Anh vui quá, tiền nhà mình cũng đâu thể để chảy ra
ngoài mãi được.”

Cốc Tử lắc đầu, “Đúng là em chịu anh rồi! Thôi được rồi, mai tới nhà

anh đi, đăng kí xong mình vẫn chưa chính thức qua thăm hai ông bà. Xong
rồi thì qua nhà em, Tết em vẫn chưa về nhà gì cả, thật đúng là đứa con bất
hiếu…haiz”

Trần Kiều nghe cô nói vậy thì vui mừng chỉ thiếu nước nhảy cẫng lên,

anh bước tới ôm cô vào lòng rồi hôn một cái rõ kêu, “Bà xã thật chu đáo,
ngày nào cũng ở bên cạnh anh.”

Cốc Tử lườm yêu anh rồi bảo, “Tiểu Kiều cô nương, là lão gia sợ nàng

đến Tết không nơi nương tựa lại bị người ta bán vào lầu xanh.”

“Em nghiện cái tên đó rồi phải không?” Nói rồi Trần Kiều đẩy Cốc Tử

ngã ra sô-pha, rồi tiếp đó Dược Dược được chứng kiến một màn ẩu đả giữa
hai ba mẹ nó, thằng bé đúng là có khiếu cổ vũ. Khi hai người nện nhau một
trận mệt đến không thở ra hơi thì miệng nó vẫn còn hô hào khoái chí,
“Yeah, yeah, tiếp tục đi, tiếp tục đi,…”

Cốc Tử gọi thằng bé lại, “Dược Dược, lại đây, để mẹ đánh cho một trận.”

***

Mồng ba Tết, Trần Kiều đưa Cốc Tử về nhà, Cốc Tử dừng lại ở siêu thị

mua rất nhiều đồ để biếu ba mẹ chồng. Ấn tượng lần đầu tiên đến nhà gặp
ba Trần Kiều không suôn sẻ khiến cô đến giờ vẫn hơi gượng gạo, Trần Kiều
hiểu rõ tâm tư ấy của cô thì trấn an, “Em đừng lo, lần trước anh đã vì em
mà bỏ nhà ra đi, ba anh còn mất đi mấy chú cá vàng thân yêu… nên anh
chắc chắn lần này ông biết mình phải làm gì. Nếu không, chúng ta lại tiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.