anh ăn. Đó là lần đầu tiên cô vào bếp, bát mỳ đó tuy nhìn không được hấp
dẫn được cho lắm nhưng với anh lại là cao lương mà cả đời này không thể
nào quên được.
Khi đó anh thậm chí còn chẳng dám gọi tên cô, nhiều nhất chỉ dám ới
một tiếng “Này”. Anh thậm chí còn không dám cười vì sợ nụ cười của mình
sẽ lộ ra điều bí mật gì đó nên anh cứ ủ ê, cả ngày im lặng.
Ăn xong cơm, Trần Kiều làm bộ làm tịch lấy ra một tờ giấy viết vào đó
mấy danh từ tiếng Anh chuyên ngành rồi hỏi cô, đại khái từ này đọc thế
nào, từ kia đọc ra sao, cả câu nói như thế có chuẩn không?
Cốc Tử giải thích cặn kẽ cho anh từng mục một, xong xuôi thấy Trần
Kiều vẫn chưa chịu về, cô khẽ ho nhẹ một tiếng rồi nhắc nhở, “Trần Kiều,
cậu nên về rồi đấy.”
Trần Kiều chau mày, anh liếc nhìn Dược Dược đang ngồi chơi xếp hình
đằng xa rồi hỏi, “Cốc Quân Nhan, mình hỏi cậu một câu nhé, cậu có thấy
thằng bé rất giống mình không?”
Nguồn ebooks:
Anh cho rằng có những chuyện nên sớm nói ra thì tốt hơn, dù vẫn biết
đây là chiếc hộp Pandora
[1]
nếu mở, không cẩn thận sẽ đem đến hậu quả
khôn lường. Nhưng anh không thể chịu đựng thêm được nữa, bởi chính sự
im lặng của anh đã khiến họ lạc nhau suốt năm năm trời.
[1] Trong thần thoại Hy Lạp, sự tích về chiếc hộp Pandora kì bí đã để lại cho nhân gian nhiều
điều thú vị và hấp dẫn. Theo truyền thuyết, đó là một chiếc hộp mà Zeus đã tặng cho nàng Pandora -
người phụ nữ đầu tiên đến thế giới loài người. Nàng Pandora đã được Zeus dặn kĩ rằng không được
mở chiếc hộp đó ra, nhưng với sự tò mò của mình, Pandora đã mở chiếc hộp ra, và những gì trong
chiếc hộp kì bí đó đã khiến cho tất cả những điều bất hạnh tràn ngập khắp thế gian: thiên tai, bệnh
tật, chiến tranh... Chiếc hộp chỉ còn sót lại một chút “hy vọng” mang tên Pandora cho loài người để
có thể tiếp tục sống.