ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 360

Thấy sắc mặt của cô lúc này Trần Kiều thực sự ý thức mình vừa lỡ lời,

anh vội đưa tay kéo cô lại, “Cốc Tử, anh…anh…”

Cốc Tử đợi xe dừng hẳn thì lập tức xuống xe đi thẳng, không thèm ngoái

lại sau lưng, Trần Kiều quay đầu xe lại chạy lẵng đẵng ngay sau. Cốc Tử
quay lại thấy anh bèn rảo bước vào một con đường nhỏ, Trần Kiều dừng xe
xong thì không thấy bóng dáng cô đâu nữa.

Tâm trạng Cốc Tử lúc này rất khó chịu, cô bị ám ảnh mơ hồ rằng đằng

sau những lời anh vừa nói dường như còn ẩn ý gì đó, không biết có phải cô
nhạy cảm quá không, chỉ biết trong lòng thấy bức bối vô cùng. Cô tìm một
quán trà, gọi một ấm trà và một đĩa hạt khô, nhưng nhấm nháp được một lúc
vẫn thấy miệng đắng ngắt thì đứng dậy đi tìm hàng đồ nướng. Vào hàng
nướng, cô gọi một cốc bia và mấy chục xiên thịt nướng, một mình ngồi ăn
ngon lành.

Trần Kiều biết Cốc Tử thích trà nên để ý tìm quán trà suốt dọc đường đi

nhưng vẫn không thấy cô đâu, anh sốt ruột gọi điện nhưng cô không bắt
máy. Cốc Tử uống hết cốc bia và mấy chục xiên nướng thì bụng đã hòm
hòm, lại thấy tâm trạng có vẻ đã thoải mái hơn thì quyết định ra ngoài tản
bộ, vừa lúc đó cô gặp Trần Kiều vẫn đang đi tìm mình. Nhìn thấy anh cô
không trốn, chỉ đứng yên ở đó, vẻ mặt thản nhiên.

Trần Kiều thấy Cốc Tử thì mừng rơn, nhưng vẻ mặt cô lại thản nhiên

như không có chuyện gì thì lòng lại đâm lo, anh không dám tiến lên ngay,
chần chừ một hồi mới đủ dũng khí bước lại gần cô. Cốc Tử nhìn anh, vẻ
mặt cương nghị, “Trần Kiều, trước đây dù tôi có chuyện gì với người ta thì
cũng không liên quan gì đến anh.”

Trần Kiều lóng ngóng, hai tay đặt lên vai cô khẽ cất giọng, “Chúng ta về

nhà nói chuyện được không em?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.