ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 388

“Lại là bạn anh, xì, này, trong đó có dịch vụ gì đặc biệt không?”

“Haiz, Cốc Tử, đầu em lại nghĩ mấy chuyện bậy bạ rồi đó.” Trần Kiều

thở dài, “Nhưng anh vẫn chưa được thử, haha…”

“…”

Từ hôm sau đó, Cốc Tử thường xuyên tới thăm Nhậm Hoằng Tử, cứ hết

giờ làm cô lại qua chuyện trò với cô em họ, hỏi xem cô bé có chỗ nào
không thoải mái không, thỉnh thoảng còn hầm mấy món canh bổ dưỡng cho
cô bé ăn. Nhậm Hoằng Tử ở đây tĩnh dưỡng vài hôm thì thấy đã khỏe hơn,
cô nói muốn quay lại trường đi học. Cốc Tử không chịu, cô ấn Hoằng Tử
ngồi xuống giường, nghiêm giọng nói, “Hoằng Tử, nạo thai tuy không hại
người bằng sinh con nhưng vẫn phải nghỉ ngơi, chăm sóc thật cẩn thận mới
được. Giờ em mới bắt đầu học kỳ thôi, cũng chưa có môn nào quá nặng nên
cứ ở đây thêm vài ngày nữa, ngồi xem tivi hay nghịch máy tính cũng được.
Bên ngoài giờ cũng lạnh lắm.”

“Chị dâu, chị tốt với em quá!” Người nhà Nhậm Hoằng Tử tuy yêu chiều

cô, nhưng ngược lại cũng rất nghiêm khắc với cô, lại bận kinh doanh nên
hầu như không có thời gian dành cho cô nhiều. Giờ nhận được sự quan tâm
chân tình của Cốc Tử, Nhậm Hoằng Tử thực sự xúc động, thấy chị dâu
mình rất ấm áp, cô ôm lấy Cốc Tử mà nước mắt cứ thế lăn dài hai bên má.
Sụt sịt trên vai Cốc Tử một hồi cô mới bảo, “Chị dâu, em có nhiều chuyện
muốn nói nhưng không dám thổ lộ cùng ai, em có thể nói với chị được
không?”

“Em yên tâm, có gì cứ nói chị nghe.” Cốc Tử gật gật đầu.

Nhậm Hoằng Tử lau nước mắt, “Chị dâu, trước đây chuyện em thích anh

họ là thật đấy…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.