ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 411

Trần Kiều tám hết chuyện này tới chuyện kia với Cốc Tử, không muốn

để Dược Dược làm phiền anh bèn chạy vào nhà vệ sinh nói cho thoải mái,
lời ngọt ngào nào cũng có thể dễ dàng tuôn ra một cách trơn tru từ miệng
của anh. Cốc Tử nghe mà mặt cũng đỏ lên như gấc, tim đập thình thịch, cô
vội vã chuyển chủ đề, “Đưa máy cho em nói chuyện với con, không em cúp
máy bây giờ…”

“Nhưng anh nhớ em lắm, mai em về phải không?”

“Ừm, đúng rồi, mai là em đã về rồi.”

“Em nhớ anh không?”

“Có.” Nói xong Cốc Tử lại thấy khuôn mặt mình thêm phần nóng ran

lên.

“Em Quân Quân của anh thật đáng yêu.” Trần Kiều hôn chụt qua điện

thoại hai cái rồi mới mở cửa nhà vệ sinh ra ngoài, đưa điện thoại cho Dược
Dược, không quên mở loa ngoài rồi nói, “Này, đến lượt con nói chuyện với
mẹ.”

Dược Dược xịu mặt xuống khi thấy ba mở loa ngoài, nghĩa là không tôn

trọng quyền ‘bí mật’ của nó với mẹ thì liền quay sang lườm ba một cái,
“Mẹ ơi, ba đáng ghét lắm, ba không chịu rửa bát, bát đũa để cả chồng trong
bếp. Quần áo ba cũng không giặt, bộ quần áo có hình con gấu tuyệt đẹp của
con hôm nay không mặc được rồi. À, mà ba cũng không lau nhà, đi bẩn hết
cả tất, ba còn vứt rác lung tung khắp nơi, tất bẩn cũng vứt quanh nhà hôi ơi
là hôi ấy.”

“Nhóc con này, không được nói linh tinh”. Trần Kiều cốc đầu thằng bé

rồi trừng mắt nhìn nó, “Còn nói nữa ba cho ăn đòn đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.