ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 412

Cốc Tử biết Trần Kiều hoàn toàn có thể làm vậy nên cô thở dài, rời tay

cô ra là thế, cô quay sang nựng con, “Dược Dược, mai mẹ về rồi mà ba vẫn
còn thế thì từ sau hai mẹ con mình ngủ với nhau, không chơi với ba nữa,
chịu chưa?”

“Vâng ạ…” Dược Dược thấy mẹ đứng về phía mình thì vỗ tay sung

sướng.

“Hai mẹ con thật xấu quá, không thể như vậy được.” Trần Kiều phản

kháng yếu ớt bên cạnh.

Sắp đến lúc được về nhà nên buổi tối hôm đó Cốc Tử ngủ không được

ngon giấc lắm, hôm sau lên máy bay cô thấy người hơi mệt mỏi bèn đeo bịt
mắt để ngủ cho ngon. Vừa thiếp đi được một lúc thì đã thấy có người lay
lay mình, Cốc Tử hơi khó chịu bỏ bịt mắt ra, nào ngờ lại là Cốc Ánh
Dương. Cô vừa nghi hoặc vừa phẫn nộ, “Là anh à? Sao lại là anh? Sao anh
lại ở đây?”

“Mình đổi chỗ cho người ta.” Cốc Ánh Dương đoán Cốc Tử sẽ không ra

tay ở chốn đông người này nên quay sang cười với cô, khóe môi hắn nhếch
lên khiêu khích, “Thật tình cờ nhỉ?”

Cốc Tử ậm ừ, trong lòng nghĩ bụng tình cờ cái con khỉ. Cô quay sang

phía bên kia tránh không nhìn hắn, thật là, đang ngủ ngon mà lại bị làm
phiền thì thật là khó chịu. Cô lấy một quyển sách trong túi ra ngồi đọc, Cốc
Ánh Dương thấy cô không để ý gì tới mình thì hỏi, “Cậu đọc sách gì vậy?”

Cốc Tử quay sang liếc nhìn hắn rồi bảo, “Đây là câu chuyện về một

người đàn ông và một người đàn bà.”

“Có hay không?” Cốc Ánh Dương tiếp tục giữ nụ cười mê hoặc trên môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.