ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 444

rồi sau đó quyết định mua. Trần Kiều móc ví ra thanh toán nhưng Cốc Tử
nhất định không nghe, anh bèn véo vào mông cô, “Anh là đàn ông mà.”

Cốc Tử xấu hổ, phản xạ theo lẽ thường, cô lập tức đập mạnh lên bàn tay

đáng ghét của anh, nếu không phải là đang ở trung tâm thương mại cô sẽ
chẳng nhẫn nhịn mà ra tay cho anh một trận, lại dám thô lỗ sờ soạng cô
ngay trước đám đông, giữa ban ngày ban mặt.

Người bán hàng sau khi cố gắng không để lộ thái độ gì trước hai vị

khách kỳ quặc, định bọc lại món hàng Cốc Tử vừa mua nhưng cô nói không
cần, ngay sau đó lại cúi đầu, gắn chiếc ghim đó vào tay áo anh.

Trần Kiều bất ngờ quá chẳng biết làm gì, anh cúi xuống, thấy những lọn

tóc của cô, trong giây phút ấy bỗng thấy mình chính là người đàn ông hạnh
phúc nhất trên đời, cô đối với anh thật là tận tâm, thật tình cảm. Trần Kiều
ôm lấy cô, trọng lượng cả cơ thể anh dồn cả sang cô khiến cô phải khẽ kêu
lên, “Anh làm gì vậy?”

“Chân anh mềm hết ra rồi, cả người cũng mềm nhũn ra rồi. Anh hạnh

phúc quá, chỉ muốn tan chảy cả ra thôi.”

Cốc Tử hơi đẩy anh ra rồi lém lỉnh, “Chỗ đó, cũng nhũn ra rồi sao?”

Trần Kiều đỏ mặt như bị ai đó phát hiện ra bí mật, anh hừ một tiếng rồi

ghé sát tai cô, “Cái đó tất nhiên phải cứng chứ, cứng như thép luôn!” Không
chỉ thế, anh còn làm bộ thách thức, “Em có muốn sờ thử không?”

“Đáng ghét, anh tránh xa em ra! Đang giữa đường giữa chợ thế này…”

Cốc Tử bỏ tay anh ra, mặt cô đã đỏ bừng tự bao giờ, “Mình đi ăn gì đó rồi
uống trà nhé?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.