ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 454

“Nó ở trong phòng ấy cháu.” Dì anh đáp một tiếng, tiếng thở dài kế tiếp

ngay sau đó.

Ông nội Trần Kiều mặt mũi lúc này đã đỏ gay, lên tiếng trách mắng, “Tôi

đã bảo với các anh các chị rồi, rằng không được đồng ý cuộc hôn nhân này.
Giờ sinh chuyện rồi bắt đầu đòi sống đòi chết, tôi không hiểu người làm mẹ
như chị nghĩ thế nào.”

“Thôi ông ơi, ông bớt giận đi ạ.” Cốc Tử đưa lời hy vọng làm dịu cơn

tức giận của ông nội rồi nháy mắt với Trần Kiều, Trần Kiều liền đi vào
phòng xem Tiểu Tử thế nào, chưa đầy năm phút sau đã hằm hằm bước ra,
tay đóng cửa cái rầm phía sau lưng.

Mặt Cốc Tử biến sắc, cô vội chạy về phía anh, chưa kịp nói gì đã bị Trần

Kiều đẩy ra, “Chuyện này em đừng bận tâm.”

Cốc Tử biết không ngăn nổi anh thì cũng không muốn hỏi Hoằng Tử

xem rốt cục là có chuyện gì nữa, có lẽ mọi người ở đây cũng như cô, đều
chưa rõ thực hư gì cả. Có rất nhiều chuyện Hoằng Tử chỉ muốn nói riêng
với Trần Kiều chứ không phải ai khác, Cốc Tử biết điều đó, cô cũng thấy
không tiện khi bỏ về luôn lúc này nên ngồi lại nghe ông nội giáo huấn. Lần
này ông nội giận thật, không khí trong phòng ngột ngạt kinh khủng.Ông nội
mắng đủ rồi thì bảo mọi người ai về nhà nấy rồi cũng ra về, tiện đưa Cốc
Tử về luôn.

Trên xe, ông nội và Cốc Tử ngồi hàng ghế sau, ông nói chuyện với cô về

Trần Kiều, “Ngày trước người khiến ta lo lắng nhất là thằng bé đó, nhưng
giờ người để ta an tâm nhất lại chính là nó.”

Không đợi Cốc Tử nói gì, ông lại tiếp, “Cái con bé Hoằng Tử này…

càng ngày càng bướng bỉnh, còn Tiểu Võ thì rõ ràng đính hôn rồi mà giờ lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.