ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 49

“Nhận tiền rồi thì phải tận tâm, điều này thì chị hiểu.” Cốc Tử cười nhẹ,

“Mà em cũng rất khá, duy chỉ có vấn đề thời gian là khiến chị gần như phát
điên, nhưng bù lại em thông minh, ít nhất những gì chị nói em đều hiểu.”

Rốt cuộc Trần Kiều vẫn là một đứa trẻ, nghe người khác khen mình thì

trong lòng cũng vui và bắt đầu nhượng bộ. Dần dần anh không bắt cô phải
chờ mình nữa, cô tới lúc sáu giờ là anh chuẩn bị nghe giảng ngay. Sau đó
một thời gian, hai người cũng nói chuyện với nhau về những chủ đề khác.
Trần Kiều dần phát hiện, cô gái mà anh cho là “cổ hủ” này thực ra cái gì
cũng biết, anh kể cho cô game mới nhất, danh thủ thể thao mà anh yêu mến,
chủ đề nào cô cũng cảm thấy thú vị, còn cùng trao đổi với anh, cô nói cô
thích cầu thủ David Beckham.

Trên bàn học của cậu bắt đầu xuất hiện các món ăn vặt. Ban đầu Cốc Tử

còn hơi ngượng nhưng lâu dần cô vừa giảng bài vừa nhai rau ráu mấy món
ưa thích của mình.

Khi hai người thân với nhau hơn, Cốc Tử giao hẹn với cậu, nếu lần này

cậu thi được trên tám điểm thì sẽ mời cậu ăn, Trần Kiều lại ra điều kiện
khác, “Không, nếu được trên tám điểm thì chị đi chơi game với em!”

Hai người đi chơi với nhau mấy lần, Trần Kiều lại phát hiện ra rằng cô

gái này cũng là tay khá, chơi game giỏi, trượt pa-tanh cũng cừ, mà giỏi nhất
có lẽ là món đánh người. Một lần cậu bị người ta lừa, cô vô tình nhìn thấy
liền xử lý thay anh, khiến cho cả bọn chạy té ra quần.

Sau bao lần như vậy, anh vừa tò mò lại vừa ngưỡng mộ cô, bắt đầu để

mặc cho bản thân có tình cảm đặc biệt với cô lúc nào không hay.

Trần Kiều ngồi phịch xuống sân bay nhớ lại bao nhiêu ký ức trước đó,

còn Cốc Tử và Hạ Dữ Quân đã rời đi từ bao giờ. Trần Kiều nắm chặt hai
tay lại, ngồi mà nhớ lại quá khứ phỏng có ích gì, nếu được cùng cô ấy đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.