ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 536

Trần Dược đưa Đô Đô về nhà mình, Đô Đô gặp Cốc Tử thì ngọt ngào cất

tiếng khẽ chào cô một câu rồi quay sang chơi với Bàn Bàn, bé gái nhà Cốc
Tử

(tên ở nhà của cô bé, ý nghĩa là mũm mĩm)

. Lát sau Trần Dược đã đứng

ngay sau lưng cô bé, “Đi rửa tay rồi ăn cơm đi em.”

"Vâng, được ạ.” Đô Đô vui vẻ ở lại ăn cơm vì những món ăn mà cô Cốc

Tử làm đều rất ngon, ngon hơn cả các món ba Cố Triết Xuyên vẫn làm.
Đang ăn cơm thì Trần Kiều về, thấy Đô Đô cũng ở cả đó thì vui ra mặt, cất
tiếng chào cô bé, “Đô Đô, cháu tới rồi đấy à?”

Khi cả nhà đang ngồi ăn cơm, Cốc Tử bảo, “Đô Đô, sau này cháu lấy

Dược Dược nhà cô rồi ngày nào cô cũng làm thật nhiều món ngon cho
cháu.”

Trần Dược vừa ăn, vừa tủm tỉm không nói gì, Đô Đô thì đỏ bừng mặt,

mãi sau mới thẽ thọt thưa, “Cô ơi, cháu không lấy anh Dược Dược thì cô
vẫn nấu cho cháu ăn chứ?”

Cốc Tử định cười thì Trần Dược đã lên tiếng lạnh lùng bảo, “Em dám

ư?”

Đô Đô không nói gì cả, lại cúi đầu và cơm, Cốc Tử thấy vậy thì trừng

mắt nhìn con, “Dược Dược, con thật là quá đáng, làm gì có ai lại uy hiếp
con gái như vậy?”

"Mẹ, mẹ không hiểu đâu.” Trần Dược nhìn Cốc Tử rồi lấp lửng.

“Thằng nhóc chết tiệt này, ai lại ăn nói như thế bao giờ!” Trần Kiều vỗ

vào lưng con, miệng vẫn giữ nguyên nụ cười từ nãy đến giờ, lòng đầy đắc
thắng, “quả là hổ phụ sinh hổ tử mà!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.