ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 544

"Tất nhiên rồi ạ. Nếu cô ấy dám thay lòng đổi dạ, con nhất định sẽ cho

cô ấy biết tay.”

"Hả?” Cốc Tử chỉ biết thốt lên như vậy với con trai mình.

***

Bốn năm đại học của Trần Dược thoắt cái đã sắp kết thúc để cậu có thể

về nhà, bỏ qua tất cả mọi đặc cách cậu có được từ thành phố này trong suốt
mấy năm gây dựng vừa qua. Cậu phát hiện thời gian bốn năm thực sự quá
dài, cậu không muốn chờ đợi thêm nữa. Chỉ có điều, lúc quay về thì cậu
cũng phát hiện ra thêm một điều, rằng cậu đã không thể khắc chế được Đô
Đô như ngày xưa nữa, hay nói cách khác là Đô Đô bây giờ đã không còn là
cô bé hồn nhiên ngày xưa hay bị cậu bắt nạt nữa, cô bé đã có chính kiến và
suy nghĩ của riêng mình, trở nên bướng bỉnh vô cùng.

Từ nhỏ Đô Đô đã được Trần Dược bao bọc nên tính tình mềm yếu, nhất

là những khi cậu chỉ cần quát một câu “Em dám à?” thì lập tức cô bé lại co
rúm người lại, chẳng còn hồn vía đâu mà giữ lấy chính kiến của mình, chỉ
biết gật đầu đồng tình với cậu.

Nhưng giờ cô bé không như vậy nữa.

Khi Trần Dược quay về thì Đô Đô đang nghỉ hè, kỳ nghỉ cuối cùng ở cấp

hai trước khi thi lên trường điểm của thành phố. Biết Trần Dược về cô bé
rất vui, theo cha mẹ ra ngoài dùng bữa cùng gia đình Trần Dược rồi về nhà
học bài.

Trần Dược trong lòng có rất nhiều điều muốn tâm sự với cô, chỉ là trước

mặt người lớn cậu thấy không tiện nên chưa thể nói. Sau đó cậu gọi điện
cho cô nhưng cô lại bảo cô vừa tắm không ra ngoài, dù cho Trần Dược có
nói thế nào cô cũng không chịu, thậm chí sau đó còn tắt điện thoại cái rụp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.