ANH CHỒNG STOCKHOLM, NGƯỜI TÌNH PARIS VÀ CẬU BẠN THÂN BANGKOK - Trang 154

Tết là ngày về với mọi người. Những chuyến bay lỡ

làng ngày mồng Một chỉ mang theo tâm trạng háo hức
"về". Thế mà đã bốn cái Tết liền, ngày mồng Một, tôi
lên sân bay, mang theo tâm trạng "đi".

Người về muộn, người đi sớm

Năm 19 tuổi, khi bắt đầu biết và thích đi du lịch bụi, tôi chọn

đúng Tết để đi. Sau đêm 30 trọn vẹn hạnh phúc ở nhà, sáng mồng
Một, tôi cùng bố mẹ đi thăm nhất lượt họ hàng. Tối mồng Một,
tôi xách vali ra sân bay.

Sân bay ngày mồng Một cũng khác sân bay ngày thường. Những

chuyến bay xuống thưa thớt khách. Họ hình như không may mắn
để có được chiếc vé về trước đêm qua, cành mai Sài Gòn trên tay đã
không còn căng tràn, tươi mới sau hai giờ bay. Thậm chí, có những
hành khách bay về từ một đất nước xa xôi nào đó, tay còn ôm cây
thông hay hình nộm ông già Noel mới mua trong hay sau Giáng sinh
trên đất khách.

Niềm háo hức trên sân bay ngày mồng Một là niềm

háo hức lỡ dở, niềm háo hức tiếc nuối. Nhưng có sao đâu, trên
những chuyến bay về, đó vẫn là một niềm vui, niềm vui được về
nhà. Với họ, Tết chỉ bắt đầu khi họ về đến nhà.

Sân bay mồng Một cũng có những chuyến bay đi. Cảm xúc sân

bay cũng có cả những lo âu, bồn chồn, cả chút tiếc nuối ngày
Tết cùng những cuộc vui dang dở. Tôi hay sử dụng một hãng hàng
không giá rẻ để đi các nước châu Á. Phần lớn các chuyến bay của
hãng đều đi qua Thái Lan hoặc Malaysia. Và lần nào cũng thế,
những chuyến bay đến Kuala Lumpur không khỏi làm tôi nặng
lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.