ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 118

mẹ, nhưng bây giờ cô ta đã đeo chiếc kính gọng sừng và đánh máy một
cách nhanh nhẹn, đôi khi dừng lại để mỉm cười trước những gì cô ta đã viết
theo cách “mình quả là một thiên tài”. Nick đang đọc phần thể thao trong tờ
Telegraph, nhưng giờ tôi lại thấy anh ta đang nghiên cứu tài liệu có đồ thị
minh hoạ, với cái nhíu mày uyên thâm.

“Emma?” Artemis nói với giọng vờ ngọt ngào. “Cô đã tìm thấy tờ

giới thiệu mà tôi yêu cầu chưa? Mặc dù không cần phải vội...”

“Có, tôi tìm thấy rồi đây!” tôi nói. Tôi đẩy ghế lại, đứng lên, và bước

tới bàn cô ta. Tôi cố gắng tỏ ra tự nhiên hết sức có thể. Nhưng Chúa ơi,
chuyện này thật giống như lên ti vi hay gì đó. Chân tôi không thể hoạt động
bình thường và nụ cười của tôi như bị dán trên mặt và tôi tin chắc một cách
kinh khủng rằng tôi đột nhiên có thể hét lên “quần lót!” hay gì đó.

“Của cô đây, Artermis,” tôi nói, và thận trọng đặt tờ giới thiệu lên bàn

cô ta.

“Cảm ơn cô!” Artemis nói. Mắt cô ta nhìn tôi rạng rỡ và tôi nhận ra

cô ta cũng đang diễn kịch. Cô ta đặt tay lên tay tôi, mỉm cười và nháy mắt
với tôi. “Tôi không biết chúng tôi sẽ thế nào nếu thiếu cô, Emma!”

“Không có gì!” tôi nói, theo đúng giọng điệu của cô ta. “Tôi luôn rất

sẵn lòng!”

Khốn kiếp, tôi nghĩ trong lúc bước trở lại bàn. Lẽ ra tôi nên nói điều

gì đó thông minh hơn. Lẽ ra tôi nên nói, “Làm việc theo nhóm là điều giúp
chúng ta hoạt động tốt.”

Được thôi, đừng để ý. Mình vẫn có thể gây ấn tượng với anh ta.

Cố gắng hành động bình thường, tôi mở tài liệu và bắt đầu đánh máy

nhanh và hiệu quả hết mức có thể, lưng tôi thẳng băng. Tôi chưa từng thấy
văn phòng này yên ắng đến yậy. Mọi người đều đang gõ máy tính, không ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.