ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 150

“Bảy mươi tư phần trăm trẻ em từ 10 đến 14 tuổi cảm thấy loại kẹo

đó nên dai hơn,” Connor nói hăng hái. “Tuy nhiên, sáu mươi bảy phần trăm
thiếu niên từ 15 đến 18 tuổi cảm thấy kẹo nên giòn hơn, trong khi hai mươi
hai phần trăm cảm thấy kẹo nên bớt giòn đi...”

Tôi liếc qua vai Artemis và thấy cô ta viết ‘Dai/giòn hơn??’ vào sổ

ghi chép.

Connor lại bấm điều khiển từ xa, và một biểu đồ khác lại xuất hiện.

“46 phần trăm trẻ em từ 10 đến 14 tuổi cảm thấy vị của nó quá thơm.

Tuy nhiên, 33 phần trăm thiếu niên từ 15 đến 18 tuổi cảm thấy kẹo chưa đủ
thơm, trong khi...”

Ôi Chúa ơi. Tôi biết đó là Connor. Và tôi yêu anh ấy và mọi thứ.

Nhưng chẳng lẽ anh không thể khiến mọi thứ trở nên thú vị hơn một chút
sao?

Tôi liếc sang phía Jack Harper để xem anh ta tiếp nhận thế nào và anh

ta nhướng mày về phía tôi. Ngay lập tức tôi đỏ mặt, cảm thấy như mình
đang phản bội.

Anh ta sẽ nghĩ tôi đang cười Connor. Mà tôi đâu có. Tôi đâu có cười.

“Và 90 phần trăm nữ thiếu niên thích lượng ca lo giảm đi,” Connor

kết luận. “Nhưng cùng tỉ lệ đó muốn có lớp vỏ sô cô la dày hơn.” Anh nhún
vai vẻ bất lực.

“Họ không biết mình muốn cái quái gì nữa,” ai đó nói.

“Chúng tôi đã thăm dò một bộ phận lớn thanh thiếu niên,” Connor

nói, “bao gồm người da trắng, người Caribê người Phi, người Á, và... ờ...”
anh ấy liếc nhìn vào giấy. “Các hiệp sĩ Jedi.”

“Thiếu niên!” Artemis nói, đảo mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.