ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 167

“Chẳng ai đảm bảo sẽ có người nổi tiếng cả!” Lissy đáp đầy vẻ tự vệ.

“Tớ biết! Nhưng cậu nghĩ...”

“Chào các chị!” Một giọng nói cắt ngang chúng tôi, cả hai chúng tôi

cùng nhìn quanh và thấy hai cô gái mặc quần jean đang lại gần bàn chúng
tôi. Một trong hai cô cười ngượng nghịu với tôi. “Hy vọng chị không phiền,
nhưng bạn tôi và tôi tự hỏi - chị có phải là diễn viên mới ở Hollyoaks?”

Ôi, vì Chúa.

Sao cũng được. Tôi không quan tâm. Chúng tôi đâu có tới đây để xem

những người nổi tiếng phô trương tới uống coca và khoe mẽ. Chúng tôi chỉ
tới đây để uống một ly với nhau trong yên tĩnh.

Chúng tôi gọi daiquiri dâu và một loại đậu phộng trộn xa xỉ nào đó (4

bảng rưỡi được một bát nhỏ. Thậm chí đừng hỏi giá cả của đồ uống). Và tôi
phải thừa nhận, bây giờ tôi cảm thấy thư giãn hơn khi biết ở đây chẳng có
người nổi tiếng nào để tôi gây ấn tượng.

“Công việc của cậu thế nào?” tôi hỏi khi nhấm nháp đồ uống.

“Ồ, tốt cả,” Lissy nói, nhún vai mơ hồ. “Hôm nay tớ gặp Jersey

Fraudster.”

Jersey Fraudster là khách hàng của Lissy, là người liên tục bị kết tội

gian lận và luôn kháng cáo - bởi vì Lissy rất xuất sắc - nên ông ta lại được
thả ra. Một phút trước ông ta còn phải đeo còng tay, một phút sau ông ta đã
mặc bộ vest sang trọng và đưa cô ấy đi ăn ở nhà hàng Ritz.

“Ông ta định mua cho tớ một cái trâm kim cương,” Lissy nói, đảo

mắt. “Ông ta có một cuốn catalogue của Asprey và luôn miệng nói ‘Cái đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.