ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 227

quan trọng đâu,” tôi nói, và cố nặn một nụ cười.

Lại một khoảng yên lặng và tôi cố nghĩ ra điều gì đó để nói. “Vậy, em

có điều cần thú nhận,” tôi nói, chỉ vào đĩa của anh. “Em đã lấy trộm một
con sò của anh.”

Tôi chờ anh vờ như sửng sốt, hoặc giận dữ. Hoặc bất cứ điều gì.

“Không sao,” anh lơ đãng, và bắt đầu lấy dĩa chọc số còn lại đưa vào

mồm.

Tôi không hiểu. Chuyện gì đã xảy ra? Những câu đùa đã trốn đi đâu?

Anh đã hoàn toàn thay đổi.

Tới lúc chúng tôi ăn xong món gà với xa lát cải lông và khoai chiên,

cả cơ thể tôi căng lên vì đau khổ. Cuộc hẹn này thực là một thảm họa. Một
thảm họa hoàn toàn. Tôi đã nỗ lực hết sức để trò chuyện, bỡn cợt và vui vẻ.
Nhưng Jack đã nhận thêm hai cuộc điện thoại khác, rồi phần thời gian còn
lại anh ủ rũ và lơ đãng, và thú thực mà nói thì cứ như thể tôi không có mặt
ở đó vậy.

Tôi muốn phát khóc vì thất vọng. Tôi không hiểu. Mọi chuyện đang

diễn ra rất tốt đẹp. Chúng tôi đã rất hợp nhau. Có chuyện gì không ổn chứ?

“Em sẽ đi rửa mặt,” tôi nói, khi đĩa đồ ăn chính được dọn đi, và Jack

chỉ gật đầu.

Phòng vệ sinh trông giống cung điện hơn là nơi đi vệ sinh, với những

cái gương màu vàng, những cái ghế sang trọng, và một người phụ nữ mặc
đồng phục đưa khăn lau tay cho ta. Trong giây lát, tôi cảm thấy hơi ngại khi
gọi điện thoại cho Lissy trước mặt bà ấy, nhưng chắc chắn bà ấy đã chứng
kiến đủ thứ chuyện, phải không nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.