ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 23

nước. “Khách hàng chờ đợi chất lượng cao nhất từ đồ uống cung cấp năng
lượng, họ chờ đợi chất lượng cao nhất từ loại xăng dầu mình dùng, họ chờ
đợi điều tốt đẹp nhất từ chính bản thân mình.”

Tôi đang bay! Tôi thật tuyệt vời! Giá mà Paul thấy tôi bây giờ, ông ấy

sẽ thăng chức cho tôi ngay lập tức!

Tôi bước tới bàn và nhìn thẳng vào mắt Doug Hamilton. “Khi khách

hàng của Panther mở lon nước đó, họ đang lựa chọn cho cả thế giới thấy họ
là ai. Tôi cũng đề nghị Glen Oil đưa ra cùng lựa chọn đó.”

Kết thúc bài diễn văn, tôi giữ chặt lon nước ở giữa bàn, với tay vào

nắp kéo và, với một nụ cười dễ thương, tôi giật nắp.

Cứ như thể núi lửa phun trào.

Thứ đồ uống vị việt quất có ga bắn tung tóe khỏi lon, rớt xuống mặt

bàn, phủ lên toàn bộ giấy tờ sổ sách một thứ chất lỏng màu đỏ khủng
khiếp... và ôi không, xin đừng... bắn tung khắp áo sơ mi của Doug
Hamilton.

“Mẹ kiếp!” Tôi thở hổn hển. “Ý tôi là tôi xin lỗi, tôi xin lỗi...”

“Chúa ơi,” Doug Hamilton cáu kỉnh nói, đứng lên rút trong túi quần

ra một chiếc khăn tay. “Thứ này có giặt sạch được không đây?”

“Ôi...” Tôi tóm lấy lon nước một cách vô vọng. “Tôi không biết.”

“Tôi sẽ đi lấy khăn lau,” người còn lại nói, và đứng bật dậy.

Cửa đóng lại sau lưng anh ta và yên lặng bao trùm, ngoại trừ âm

thanh của thứ đồ uống việt quất đang chậm chạp nhỏ giọt xuống sàn.

Tôi nhìn Doug Hamilton chằm chằm, mặt tôi nóng bừng và máu nóng

dồn sang tai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.