ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 260

tiếng cười òa ra từ khung cửa để mở. Tôi thậm chí còn nghe thấy cả tiếng
người ta hát bên trong.

“Thường thì không đông vui đến thế này!” Tôi nói với nụ cười rộng

ngoác và đi về phía cửa. Tôi đã có thể nhìn thấy Antonio đứng ngay bên
trong.

“Chào anh!” tôi nói và đẩy cửa mở ra. “Antonio!”

“Emma!” Antonio nói, lúc đó đang cầm một ly rượu đứng ngay cạnh

cửa. Má anh hồng rực và anh tươi cười rạng rỡ hơn bình thường.
Bellissima!” Anh hôn vào mỗi bên má tôi, và tôi cảm thấy tràn ngập cảm
giác khuây khỏa ấm áp. Tôi đã đúng khi tới đây. Tôi biết người quản lý. Họ
sẽ đảm bảo rằng chúng tôi sẽ có một buổi tối tuyệt vời.

“Đây là Jack,” tôi nói, cười tươi tắn với anh.

“Jack! Thật tuyệt được gặp anh!” Antonio cũng hôn vào cả hai bên

má Jack, và tôi cười khúc khích.

“Vậy, cho chúng tôi một bàn hai người được không?”

“À...” Anh làm vẻ mặt tiếc nuối. “Cưng, chúng tôi đang đóng cửa!”

“Sao?” Tôi sững sờ nhìn anh ấy, bối rối. “Nhưng... nhưng anh đâu có

đóng cửa. Có mọi người ở đây mà!” Tôi nhìn những gương mặt vui vẻ.

“Đây là một bữa tiệc riêng!” Anh nâng ly với một người ở bên kia

phòng và hét lên câu gì đó bằng tiếng Ý. “Đám cưới cháu tôi. Cô đã bao giờ
gặp cậu ấy chưa? Guido. Cậu ấy từng phục vụ ở đây mùa hè vài năm
trước.”

“Tôi... tôi không chắc.”

“Cậu ấy gặp một cô gái đáng yêu ở trường luật. Cô biết đấy, giờ cậu

ấy đã tốt nghiệp. Nếu cô có bao giờ cần tư vấn pháp lý...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.