ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 361

tôi đỏ bừng, tôi thở mạnh và chấm đến toạc cả trang giấy. “Liệu anh có thể
nhớ tất cả những điều đó?”

Người đưa hoa ngẩn ra nhìn tôi.

“Cưng à, tôi chỉ làm việc ở cửa hàng thôi.”

“Tớ biết rồi!” đột nhiên Lissy nói. Cô ấy tóm lấy tấm bìa kẹp và cộp

dấu KHÔNG ĐƯỢC PHÉP SỬ DỤNG LÀM CHỨNG CỨ TRƯỚC TÒA
một cách rõ ràng dưới tên tôi.

“Câu đó nghĩa là gì?” tôi hỏi.

“Nó có nghĩa là, ‘Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh, đồ khốn...

nhưng dù sao tôi cũng sẽ giữ bó hoa đó’.”

“Và cậu sẽ vẫn phải trả thù,” Jemima nói thêm đầy quả quyết.

Đó là một buổi sáng khô lạnh và quang đãng đến không ngờ khiến ta

có cảm giác rằng London thực sự là thành phố đẹp nhất thế giới. Khi tôi đi
từ bến xe điện ngầm tới chỗ làm, tinh thần của tôi không thể không khá lên
một chút.

Có lẽ Lissy nói đúng. Có lẽ mọi người ở chỗ làm đã quên bẵng

chuyện đó. Ý tôi là, hãy tỏ ra có lý đi chứ. Đó đâu phải chuyện gì ghê gớm
lắm. Nó cũng chẳng thú vị đến vậy. Chắc chắn lại đang có chuyện đồn đại
gì đó khác. Chắc chắn mọi người đang nói về... bóng đá. Hoặc chính trị
hoặc thứ gì đó cũng nên. Chính xác là thế.

Tôi đẩy cánh cửa kính vào sảnh với chút lạc quan, và bước vào, đầu

ngẩng cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.