ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 384

“Mọi chuyện đã rất tuyệt, trước khi anh phải đi và làm hỏng bét hết.”

“Thật vậy sao?” tôi nói.

“Chẳng lẽ không phải vậy sao?” Jack lưỡng lự, nhìn tôi qua giỏ hoa

thạch nam. “Anh lại nghĩ là vậy.”

Đầu óc tôi kêu ong ong. Có những điều tôi cần phải nói. Có những

điều tôi cần phải làm rõ. Một suy nghĩ kết tinh trong đầu tôi.

“Jack... anh đã làm gì ở Scotland? Lần đầu chúng ta gặp nhau ấy.”

Ngay lập tức, vẻ mặt Jack thay đổi. Mặt anh trở nên khép kín và anh

nhìn đi chỗ khác.

“Emma, anh sợ mình không thể nói với em điều đó.”

“Tại sao lại không?” tôi nói, cố gắng tỏ ra nhẹ nhàng.

“Chuyện đó... phức tạp lắm.”

“Vậy được thôi.” Tôi nghĩ một lúc. “Anh đã lao đi đâu vào đêm hôm

đó, cùng với Sven ấy? Khi anh phải bỏ dở cuộc hẹn của chúng ta.”

Jack thở dài.

“Emma...”

“Thế còn cái đêm anh nhận những cuộc gọi đó? Là về chuyện gì

vậy?”

Lần này, Jack thậm chí chẳng buồn trả lời.

“Em hiểu rồi.” Tôi vuốt tóc, cố gắng giữ bình tĩnh. “Jack, đã bao giờ

anh nhận thấy trong suốt thời gian chúng ta ở bên nhau, anh hầu như chẳng
kể cho em điều gì về bản thân mình không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.