ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 389

“Cậu có thể tìm ra!” Jemima nói. “Chuyện đó dễ mà. Vấn đề là cậu

biết anh ta đang che giấu điều gì đó.”

“Chắc chắn phải có điều gì mờ ám,” Lissy trầm ngâm. “Anh ta nhận

ngần ấy cú điện thoại mà không hé răng nói gì, anh ta vội vã bỏ đi đầy bí ẩn
khi đang hẹn hò...”

“Anh ta vội vã bỏ đi đầy bí ẩn?” Jemima nói thèm thuồng. “Đi đâu?

Anh ta có nói gì không? Cậu có nghe lỏm được gì không?”

“Không!” tôi nói, hơi đỏ mặt. “Tất nhiên là không. Tớ không không

bao giờ nghe lỏm!”

Jemima nhìn sát vào mặt tôi.

“Đừng có nói điều đó với tớ. Có đấy. Cậu đã nghe được gì đó. Nào,

Emma. Chuyện gì vậy?”

Trong đầu tôi hiện lại những hình ảnh của buổi tối hôm đó. Ngồi trên

ghế, uống ly cocktail hồng. Gió thổi trên mặt, Jack và Sven nói chuyện thật
khẽ sau lưng tôi...

“Chẳng có gì nhiều,” tôi lưỡng lự nói. “Tớ nghe thấy anh ta nói gì đó

về việc chuyển thứ gì đó… và Kế hoạch B... và cái gì đó khẩn cấp...”

“Chuyển cái gì cơ?” Lissy nghi ngờ. “Chuyển tiền ư?”

“Tớ không biết. Và họ nói gì đó về việc bay trở lại Glasgow.”

Jemima trông cực kỳ kích động.

“Emma, tớ không tin nổi chuyện này. Suốt thời gian vừa rồi cậu vẫn

có thông tin này? Đây chắc hẳn là cái gì đó lý thú đây. Chắc chắn là vậy.
Giá mà cậu biết nhiều hơn.” Cô ta thốt ra giận dữ. “Cậu không mang theo
máy ghi âm Dictaphone hay gì đó sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.