ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 130

Tuy không biết Diệp Lý cụ thể định làm gì nhưng có thể chắc chắn đó là ý

kiến tồi.

“Tự hại mình để hại kẻ thù như thế, cách làm này thực sự không ổn tí nào.”

“Thế nào là ổn, lần bị bệnh này của cậu là ổn? Trần Khinh, cậu đừng nói là

trong lòng cậu chưa từng nghĩ rằng dựa vào trận ốm này để Hạ Đông Giá đến
thăm cậu nhé.” Cứ như nhìn thấu cô, Diệp Lý khoát tay nói, “Thôi, tôi không bắt
nạt người bị bệnh, nhớ ăn đấy. Không phải tôi muốn cậu suy nghĩ đến dạ dày của
cậu mà là muốn cậu suy nghĩ đến cảm nhận về mấy món đồ ăn đó.”

Ánh mắt dừng ở cạnh tay Trần Khinh một chốc ngắn ngủi, mặt Diệp Lý

bỗng đỏ lên, “Nhiệt tình thế à.”

“Cái gì mà nhiệt tình?”Trần Khinh không hiểu cậu đang nói gì, nhìn theo

Diệp Lý bỏ đi như trốn chạy, lên giường nằm rồi mới nhận ra thứ mà ban nãy cô
cầm theo từ trên giường chính là một chiếc áo lót.

Chẳng trách cậu nói thế.

Lần này đến lượt Trần Khinh đỏ mặt.

Ngồi trên ghế, cảm xúc bình ổn lại rồi, Trần Khinh suy nghĩ mãi về lời Diệp

Lý nói.

Mỗi một người sắp sửa bỏ lỡ tình yêu hình như đều muốn dùng thủ đoạn tự

ngược đãi mình để níu kéo người đó, nhưng họ chưa từng nghĩ rằng có yêu thì
mới quan tâm, yêu còn không có thì mong gì người ta sẽ quay lại nhìn bạn một
cái?

Cô không muốn làm một kẻ ngốc như vậy.

Phớt lờ vẻ không vui của Tất Ca, Đại A đã sớm kéo cô nàng kết thúc buổi

học phụ đạo buổi tối.

Đứng trước cái quầy hàng trước cổng trường, Đại A khoa chân múa tay với

dãy xiên nướng: “Da gà phải nướng chín, ba xiên cho nhiều ớt, hai cuộn chả giò,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.