ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 215

“Không được. Bây giờ là thời gian nghe tiếng Anh thống nhất trong phòng”,

Tất Ca chìa tay, thuận tiện kéo rèm cửa sổ lại.

Rèm cửa sổ hoa văn đong đưa một lúc rồi ngừng lại trước mặt Diệp Lý. Cậu

siết nắm tay, cuối cùng phát ra tiếng “shit”.

Lừa ai thế?

Tập thể luyện nghe không cho đi đâu? Mười giờ sáng mà kéo rèm? Nói là

không biết cậu ở đây, tưởng cậu không nhìn thấy đèn báo trên máy CD của Trần
Khinh không hề sáng hay sao.

“Giận thì giận đi, bản thiếu gia không phải là chưa chịu xuống nước, là do

cậu không chịu đấy nhé.” Làu bàu xong, Diệp Lý dựa vào chân tường, chậm chạp
rời đi.

Trong phòng, Tất Ca luôn chú ý động tĩnh bên ngoài phát hiện cậu ta đã đi

rồi, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

“Cũng chịu đi rồi. Trần Mạn Mạn, cậu khiến tớ ngưỡng mộ đó, chuyện này

đúng là không thể tha cho Diệp Lý dễ dàng được.” Đến cạnh bàn Trần Khinh, Tất
Ca tháo tai nghe của cô ra, “Cái tên Diệp Lý kia lần này quá đáng thật”.

Trần Khinh muốn lấy lại tai nghe nhưng không được đành ngước lên: “Diệp

Lý là ai?”.

“Hơ!” Tất Ca thốt lên, lại giơ ngón cái lên với cô, “Ác hơn tớ nghĩ đó”.

“Cái gì mà ác với không ác? Tai nghe tớ bị hư, lấy tai nghe điện thoại ra

thay thế, học xong mấy cái này Xuyên Thiên Tiêu còn đến tìm tớ có việc đó”.

Dáng vẻ nghiêm túc của Trần Khinh khiến Tất Ca xuýt xoa, cái cô Trần Mạn

Mạn này, cách thức giận dữ còn cao hơn người khác, người ta giận thì la hét om
xòm, bản thân thì khó chịu, còn cô nàng giận dữ thì không nói năng gì, người khó
chịu lại là đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.