ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 239

“Mấy món này đều ổn đó”, Dân Bản Địa cúi đầu, không còn huênh hoang

kiêu căng như trước.

Chọn được một cái cặp nút áo mắt mèo, Trần Khinh thanh toán tiền, rồi

quay đầu lại thì thấy Dân Bản Địa đang tiếp khách khác rồi.

Mỗi người đều có cuộc sống riêng, cô đang thầm khen ngợi trạng thái của

Dân Bản Địa hiện giờ đã tốt hơn trước kia bao nhiêu, điện thoại trong túi bất ngờ
vang lên.

“Trần Khinh, tôi gặp phiền phức rồi, cứu tôi!”

Mấy chữ đơn giản, tin nhắn đến từ Diệp Lý.

Cái tên này giở trò quỷ gì đây? Trần Khinh vốn không tin nhưng sau mấy

lần do dự, cô vẫn gọi điện thoại cho Diệp Lý, nhưng cậu đã tắt máy.

Chắc không gặp phiền phức thật chứ? Nghĩ ngợi một lúc, cô chạy ra ngoài.

Không ngờ là mới đi ra đã bị người ta túm lấy.

“Chà chà, để tôi nhìn xem, đây là cái cô nàng không có lương tâm, trốn tôi

mấy ngày trời, còn biết hôm nay là sinh nhật tôi cơ đấy.” Siết chặt tay, Diệp Lý
giữ chặt Trần Khinh, vừa lấy đi túi quà trong tay cô, “Tôi nhìn thấy rồi, cũng
nghe thấy rồi, cặp nút mắt mèo, màu xanh lam, tiếc rằng tôi không thích mặc sơ
mi”.

“Diệp Lý, cái đó không phải tặng cậu.” Trần Khinh mở miệng, cảm thấy đau

đầu vì tình huống này.

“Không phải tặng tôi thì tặng ai? Quà sinh nhật, ngoài tôi ra, còn có ai sinh

nhật ngày mười ba tháng sáu âm lịch?” Diệp Lý nhướn mày, “Nể tình cậu tích
cực mừng sinh nhật tôi như thế, sinh nhật này tôi sẽ đãi một mình cậu.”

Chẳng nói chẳng rằng, cậu lôi cô đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.