ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 274

Đêm tối yên tĩnh, Trần Khinh nhìn lên trần nhà, cô biết Đại A chưa ngủ

nhưng lại không dám lên tiếng phá tan sự im lặng này.

Điện thoại cạnh gối sáng lên, cô cầm lên xem, tư thế nằm thẳng mà đọc thế

này khiến mắt cô cay nhức, cô chớp mắt, trong tầm nhìn mơ hồ, ngôn ngữ của Hạ
Đông Giá vẫn bỡn cợt như trước: “Cô bạn cùng phòng của em về rồi? Gặp mặt
Diệp Lý rồi? Nói những gì mà làm thằng nhóc đó nửa đêm quay về như lên cơn,
muốn ngủ cũng không được?”.

Có thể tưởng tượng ra Hạ Đông Giá đang nhắn tin với bộ dạng cau mày

nhăn mặt thế nào, cô chớp mắt, giữa Đại A và Diệp Lý xảy ra chuyện gì cũng là
điều mà cô muốn biết mà.

Nhất thời không biết trả lời ra sao, cô đành thẫn thờ nhìn màn hình.

Không ngờ là tin nhắn thứ hai lại tới nhanh như thế.

“Có những chuyện, không nói ra thì tốt hơn, không muốn cắt đứt tình bạn

với Đại A gì đó thì đừng làm chuyện ngốc nghếch, hễ có tâm tư là cái gì cũng nói
ra.”

Cô hiểu ý anh, đó cũng là điểm khiến cô băn khoăn, quãng thời gian nghỉ hè

cô không cắt đứt qua lại với Diệp Lý như Đại A nói, nhưng cô không nghĩ rằng
điều này là phạm lỗi lầm gì lớn.

“Bạn em không nhỏ mọn như thế đâu”, cô trả lời, lại hơi tức giận vì những

lời Hạ Đông Giá nói.

“Tùy em.” Nhắn tin xong, Hạ Đông Giá mấp máy môi: “Ngốc nghếch.”

Đó vốn là chỗ tiến thoái lưỡng nan, nói và không nói đều có ưu điểm riêng,

chỉ là nhỏ hay lớn mà thôi. Người con gái rộng lượng đến mấy cũng có lúc hẹp
hòi, anh nghĩ che giấu thì sẽ là lựa chọn tốt hơn.

Nhưng mặc kệ, xảy ra chuyện thì anh cũng sẽ đứng ở cạnh cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.