ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 299

“Được thôi, nhưng anh đến muộn rồi, người bắt nạt em đã đi rồi.” Chìa tay

ra, vẻ mặt cô bất lực, “Thế nên bên này em không cần anh giúp nữa, anh trai à”.

Cách xưng hô nhấn mạnh không khiến Hạ Đông Giá ngượng ngập, anh lắc

đầu: “Anh có phải chỉ là anh trai của em không đâu, Diệp Lý cũng bị thương mà?
Nó đang ở đâu?”.

Trần Khinh nhìn Hạ Đông Giá, bỗng dưng cảm thấy anh bây giờ có chỗ nào

đó khang khác, mặt dày hơn trước nhiều rồi.

Không muốn tìm hiểu sâu hơn vì sao anh lại thay đổi như thế, cô cúi đầu đi

vào phòng bệnh.

Bó tay thôi, ai bảo anh đến tìm Diệp Lý làm gì?

Nhưng từ bao giờ mà Hạ Đông Giá thừa nhận anh là anh trai của Diệp Lý

chứ? Cô kỳ quặc quay đầu lại, người đàn ông sau lưng hơi cúi đầu, không nhìn
cô.

“Cái gì? Họ thật sự sắp kết hôn hả?” Lớp băng quấn trên đầu suýt rách toạc

vì kích động, Diệp Lý bấu tay vào drap giường, đôi mắt trợn tròn nhìn Hạ Đông
Giá.

“Tôi cũng mong là giả.” Hạ Đông Giá cũng nhìn Diệp Lý vẻ chê bai, liếc

nhìn drap giường, tìm một chỗ bằng phẳng để ngồi xuống, “Cậu tưởng tôi muốn
có thêm một thằng em trai đầu óc chưa phát triển hết hả? Đừng nhìn tôi như vậy,
kẻ làm việc chỉ dựa vào manh động thì không có tư cách nhìn tôi”.

“Ai manh động làm việc hả?”

“Ồ... Thế thì ai tìm đến một phóng viên không có đạo đức nghề nghiệp,

không cứu mà còn chuyên hất nước bẩn vào người khác? Rồi đứa nào tưởng là
đánh nhau thì giải quyết được vấn đề, nhưng lại không dùng đầu để nghĩ xem trên
đời này có mấy câu ‘thẹn quá hóa giận’ và ‘giấy khó gói được lửa’? Còn muốn
tôi nói tiếp không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.